KHÚC GIAO KIỀU
Trắc trở lương duyên lỡ nhịp
cầu
Bán mình chôn chặt nỗi niềm
đau
Trâm thề trắc trở gầy xuân
sắc
Mộng ước dở dang đẫm lệ sầu
Ngọc nát hương tàn nơi Kỉ
Viện
Danh mờ liễu rũ ở Thanh Lâu
Thương thay Từ Hải người
trung nghĩa
Chịu cảnh tang thương chốn
địa đầu.
Liêu Đình Tự
XIN HỌA:
TÂM SỰ NÀNG KIỀU
Gặp họa duyên kia đã đoạn cầu
Thân vầy nhụy nát chuốc
thương đau
Ai gây bão tố, tâm hờn tủi
Trời bắt phong ba , dạ nuốt
sầu
Phận tựa chim sa vòng cạm bẫy
Đời như bèo dạt chốn giang
đầu
Lòng trinh xin giữ cho người
ấy
Vẫn vẹn nguyên tình dẫu mấy
lâu !
CAO BỒI GIÀ
09-06-2016
ĐỒNG HỌA:
THƯƠNG KIỀU
(Tập Kiều)
Ai
oán khúc Tư Mã phượng cầu
Nỗi
niềm tưởng đến quá là đau
Duyên
Đằng thuận nẻo vừa vui vẻ
Mệnh
Bạc nghịch mưa đã thảm sầu
Thân
lạc góc trời như chớp mắt
Kiến
bò miệng chén cũng chưa
lâu
Ba
sinh có phỉ câu nguyền ước
Nỡ
quản thân lươn mãi lấm đầu.
Phan Tự Trí
CÙNG HỌA:
BẾN ĐỢI
Ngày trôi lặng lẽ nước qua cầu
Bến đợi trông vời nghẹn mãi đau
Sóng vỗ đôi bờ thăm thẳm nhớ
Mây giăng cuối bể ngút ngun sầu
Mầm ươm chẳng hẹn niềm tin mới
Lộc nẩy chưa thành ước vọng lâu
Bãi vẫn thầm neo thuyền khắc khoải
Triều khơi gió lộng trắng giang đầu !
Lý Đức Quỳnh
TIẾP HỌA:
TRỘM NGHĨ
Chỉ hiểu qua thôi chẳng đũa đầu
Nàng Kiều số kiếp quá thương đau.
Bán thân gái trẻ cho tròn hiếu
Chịu cảnh lầu xanh cực thảm sầu.
Hầu khách xơi đòn trầm vũng ác
Thương chàng nhớ cội vững tâm cầu.
Rằng ba trăm lạng cùng oan trái
Quan lại , đoạn trường , hận mãi lâu .
Trần Như Tùng
HỢP HỌA:
KIỀU TRƯỚC MỘ ĐẠM TIÊN
Nấm mộ hoang vu cạnh mép cầu
Đạm Tiên nàng ấy, một trời đau
Xui chi tài sắc, đời cay nghiệt
Lại khiến đa đoan, kiếp khổ sầu
Rưng lệ khóc thương người đoản mệnh
Nhói lòng liên tưởng phận dài lâu
Cùng chàng Kim Trọng duyên vừa chớm
Có giữ được không mộng ước đầu ?
Sông Thu
CÙNG HỌA:
TÂM
SỰ CỦA TUI
Là người có lúc phải qua cầu
Suông sẻ thì đâu đến đổi đau ?
Ngặc nỗi cầu tre thường lắt lẻo
Cho nên phận hẻo chịu u sầu
Nợ nần trì tréo đành trơ mặt
Con cái kêu la cũng nhức đầu
Cảm thấy tương lai đen đủi quá
Lẽ ra tắt thở đã từ lâu
Thục Nguyên
Là người có lúc phải qua cầu
Suông sẻ thì đâu đến đổi đau ?
Ngặc nỗi cầu tre thường lắt lẻo
Cho nên phận hẻo chịu u sầu
Nợ nần trì tréo đành trơ mặt
Con cái kêu la cũng nhức đầu
Cảm thấy tương lai đen đủi quá
Lẽ ra tắt thở đã từ lâu
Thục Nguyên
TIẾP
HỌA:
BÊN SÔNG TIỀN ĐƯỜNG
Nhìn mảng bèo trôi dưới dạ cầu
Lòng Kiều tràn ngập vạn niềm đau
Mười lăm năm sống trong cay đắng
Một kiếp hoa rơi giữa tủi sầu
Lá ngọc ngậm ngùi thân kỷ nữ
Cành vàng ô nhục chốn hồng lâu
Tiền Đường hãy xóa bao ngang trái
Và trả cho ta giấc mộng đầu !
Thy Lệ Trang
Đình Tự xin cảm ơn Huynh Cao Bồi Già đã tổng hợp, xin cảm ơn các thi bá thi huynh thi hữu đã cảm nhận hạ bút tham gia bài họa; tạo sân chơi thắm tình bằng hữu. Chúc quí vị sức khỏe an lạc, xin cảm ơn!
Trả lờiXóa