Thứ Bảy, 11 tháng 6, 2016

GIÀ


GIÀ !

 

Tuổi già đã đến thật rồi sao ?

Mất ngủ vài đêm, bạc trắng đầu

Ê ẩm xác thân, run rẩy bước

Liêu xiêu dáng dấp, ngả nghiêng chào !

Lục tung quá khứ mờ nhân dạng

Suy đoán tương lai nhạt sắc màu

Bè bạn ngày xưa dần khuất bóng

Ngẫm đời ảo ảnh, tái tê sầu.

Sông Thu

 

XIN HỌA:

 

GẶM GIÀ

 

Cái hạn trăm năm ngắn thế sao?

Thoảng qua mới đấy trắng phơ đầu

Ngả chiều thân lại đơm  bao bệnh

Xế bóng đời sao quá nhạt màu

Đẹp đẽ bao ngày đâu vụt mất

Vàng son một thuở đã xa chào

Cố cười ha hả qua năm tháng

Tuổi trẻ hoài ôn dạ luống sầu!

CAO BỒI GIÀ

09-06-2016

 

ĐỒNG HỌA:

 

Tự Nhủ

 

Cho dù cuộc sống có ra sao

Thì cứ cho qua, đỡ nhức đầu

Khốn đốn dường bao, đành chấp nhận

Khó khăn thế mấy, cũng xin chào

Hoa nào tươi mãi không phai sắc ?

Đời há đen thôi chẳng đổi màu ?

Số phận Trời ban ta đã trải

Giàu, nghèo đều tốt, cớ chi sầu ?

Thục Nguyên

 

CÙNG HỌA:

 

SANH LÃO

 

Sanh lão người đời việc chẳng sao

Miễn cho thân thể mẫn minh đầu

Lần theo con tạo ung dung bước

Đếm ngón thời gian hớn hở chào

Chẳng thẹn nghĩa nhân nơi vạn lý

Nào phai đạo lý giữa muôn màu

Tài bồi cội hạnh ươm mầm sống

Hậu thế tử tôn khỏi vướng sầu.

Liêu Đình Tự

 

TIẾP HỌA:

 

GIÀ CŨNG VUI

 

Tuổi tác già nua cũng chẳng sao

Lâu lâu nhuộm tóc lại đen đầu

Thân tàn bớt tiếp người thăm hỏi

Lão hạc cần chi kẻ đón chào

Nước biếc non xanh đầy ngủ sắc

Câu thơ chén rượu vẫn muôn màu

Sự đời vinh nhục đà quên hết

Bạn hữu giao lưu, chẳng biết sầu

Văn Thanh

 

HỢP HỌA:

 

THƠ NĂNG TƯƠNG NGỘ̣

 

Này nàng thi hỡi ngán già sao

Nghĩ đến làm chi để nhức đầu.

Dẫu nước thời gian trêu đổi sắc

Nhưng thần duyên dáng vẫn nguyên màu.

Gặp còn dí dỏm mời đi nhậu

Viết cứ trong veo được đón chào.

Xuân đến xuân đi xuân cứ việc

Thơ năng tương ngộ mặc xuân sầu .

Trần Như Tùng

 

CŨNG HỌA:

 

TUỔI GIÀ

 

Đã rõ ràng trăng chẳng phải sao

Thực như sương nhuộm trắng pha đầu

Tàn nhan lốm đốm lêu bêu mọc

Răng cỏ rung rinh ngọng nghịu chào

Quá khứ tay gầy ôm vuột bóng

Tương lai mắt nhậm ngó loang màu

Ngày đi tựa gió qua nhà cũ

Gợi những lao xao nỗi vắng sầu...

Lý Đức Quỳnh

 

ĐỒNG HỌA:

 

CÒN LÂU…!

 

Ngấp nghé Nam Tào gõ cửa sao ?

Còn lâu “ngộ" mới lọt danh đầu

Thơ hay tháng vẫn đôi trang viết

Bạn quý ngày luôn chục nẻo chào

Dẫu có chân đau từng dáng bước

Mà đâu mộng nhạt những gam màu

Bao giờ mấy bậc thang Bành hết

Ấy lúc giành ta chút lệ sầu!

 Nguyễn Gia Khanh

 

CÙNG HỌA:

 

NIỀM VUI

 

Nhớ buổi vai kề ngắm ánh sao

Cùng ôn kỷ niệm thuở ban đầu

Hẹn hò cuối ngõ luôn e ngại

Gặp gỡ ven sông hổng dám chào 

Thương mối tình si nào đổi dạ 

Đọc dòng thư tím đã phai màu 

Ngôi nhà hạnh phúc lòng thanh thản

Chia sẻ niềm vui để giải sầu! 

Như Thu

 

TIẾP HỌA:

 

GIÀ VẬY SAO !

 

Chẳng lẽ ta già đến vậy sao !

Dường như lửa đã nguội trong đầu

Thơ mời mấy bận nay lười họa

Người hỏi vài câu cũng ngại chào !

Cơm cháo thất thường đâu trọn bữa

Áo quần  nhếch nhác kệ gu màu

Một thời tuổi trẻ đâu còn nữa

Lấy nhớ làm vui để đổi sầu.

Phan Tự Trí 

 

HỢP HỌA:

 

THUẬN Ý TRỜI


Tuổi già đã đến có đâu sao
Tóc rụng nhiều thêm chẳng kín đầu
Chân yếu tay run: nhờ gậy chống
Mắt mờ trí lãng: hỏi ai chào?
Hồng nhan đến lúc phai tàn sắc
Hoa thắm rồi khi nhạt úa mầu
"Hoại diệt" đương nhiên theo bước "trụ "
Luật thường tạo hoá mắc chi sầu?

Thanh Hòa

 

CŨNG HỌA:

 

CÒN ĐÓ NIỀM VUI

 

Trời vẫn lung linh vạn ánh sao

Dù cho sương tuyết bạc phai đầu

Ngày xuân...cửa hé nghe chim hót

Sáng hạ...thềm nghiêng đón nắng chào

Thấp thoáng bên đồi hoa rực sắc

Chập chùng cuối ngõ trúc tươi màu

Tử sinh số phận ông trời đặt

Suy nghĩ làm chi để vướng sầu !.

Thy Lệ Trang

 

ĐỒNG HỌA:

 

LẼ SỐNG.

( Bát thành ngữ)

 

“Ăn ngay ở thẳng” nhẹ tênh đầu

“Ngậm máu phun người” sướng lắm sao?

“Trọng nghĩa khinh tài” tươi mọi vẻ

“Tu nhân tích đức” đẹp muôn màu

“Tâm xà khẩu Phật” đeo thù oán

“Dạ sói lòng lang” chuốc tủi sầu

“Vật đổi sao rời” tâm phải vững

“Sóng to gió cả” miệng  tươi chào.

110616.

Đoàn Đình Sáng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét