(Tiếp theo)
Võ sĩ này tên Tài,Lộc Phát đối đầu Thọ Tài một cặp tên sao mà duyên nợ thế: Lộc Thọ rồi Phát Tài,chẳng biết mỉu nào phát điên, phát lợi với “hương bay mũi nhớ “đây
_Hajime
Mình quan sát 2 thằng nó xông vào nhau, hi hi Thọ Tài giật mình nhảy lui ,mặt nhăn như khỉ trúng mắm tôm, thằng Phát kéo địch thủ sát vào mình hai tay giật liên tục nhắm vào đòn hông,nó hiểu rõ đối thủ đang choáng vì” độc khí” nên lợi dụng sự lúng túng của Tài mà áp đảo.Chắc quá ngộp Tài đẩy Phát ra xa nhảy lùi lại phía sau,lập tức thằng Phát đẩy mạnh theo đà lui của địch thủ,mất thế Tài quỵ té,Phát lao vào đè nhưng Tài cũng xoay mình nằm úp xuống,chẳng buồn tìm cách lật đối phương Phát cứ nằm chồng lên ôm luôn đầu Tài gí vào ngực mình giả bộ sửa đòn.
-Bạch…bạch…bạch…Thằng Tài xin thua
_Ippon
Độc thật,độc thật, “chẳng thà chịu thua còn hơn mũi thối “,bài học thằng Phát rút ra thật chính xác.Hai thằng chào nhau hoàn tất trận đấu,mặt chú Tài đỏ au đầy vẻ hậm hực, còn mặt cậu Phát ngả vàng vương nét hân hoan gượng gạo.Phát lại ẩn mình nơi góc cũ chờ “chiến thắng” tiếp.
Mình đã có trong tay 1,5 điểm ,vượt được một nửa chặng đường sau 3 kỳ tỉ thí,nửa chặng còn lại bụng nghĩ chắc cũng phải kỳ sau vì bây giờ chỉ còn lại toàn những kẻ đã thắng hoặc hòa hai trận liền,kỹ thuật và kinh nghiệm đều đáng nể cả.Ban thư ký cho tạm nghỉ hội ý, các võ sĩ thua cùng nhiều khán giả từ từ ra về, võ đường vắng hẳn, mình thấy thằng Phát và thằng Tài đang làm việc trên ban Thư ký, chết cu Phát rồi !Chắc thằng thơm tho kia tố nó tội “chui cống” đây.
_Em bị đổ mồ hôi nhiều nên đấu trận thứ 2 áo em bị hôi. Thằng Phát đang phân trần
_Áo em không giặt mấy ngày rồi?Em nói đi,không thể một trận có 5 phút mà kinh dị đến mức này.Một thầy chất vấn
_Dạ…dạ thưa hôm qua em tập suốt ngày,tối về quên nói Má giặt.Hôm nay thi đấu không có bộ khác nên đành phải mặc vậy ạ !thưa em cũng mắc cở lắm ạ !
Nghe Thằng bạn “thành khẩn” như vậy thì mình bấm bụng nhịn cười, nó lén liếc xéo mình như cầu viện góp lời. Sau một lát hội ý các thầy ra “bản án”:
_Phạt treo em hôm nay không được thi tiếp,còn điểmthì không thay đổi,lần sau còn tái phạm thì sẽ bị đuổi
Gương mặt Phát giãn ra hớn hở:
-Cảm ơn các thầy, em xin chấp hành ạ
Cuộc thi được tiếp tục trở lại, nhìn vào nhóm đối thủ còn lại, mình thầm nghĩ chết rồi mình là thằng nhỏ nhất cả về tuổi tác lẫn dáng vóc, mấy anh kia toàn lớp 9, 10 thậm chí lớp 11 nữa không chừng.
Cuộc đấu không cân sức ,đối thủ cao hơn hẳn mình một cái đầu,nặng hơn mình dễ đến 10 kýlô,giằng co được chừng 1 phút, đối phương đã nhấc bổng mình bằng một đòn ipponsoelnage đẹp như trong buổi biểu diễn.Chào và bắt tay đối thủ chúc mừng anh đã thăng đai cam, hỏi ra anh đang học lớp 10 trường Trung Học Kỹ Thuật, thua trận này mình vui vẻ vì rõ mình là kẻ yếu không gì phải tranh cãi.
Mình và Phát hân hoan với thắng lợi bước đầu, 2 thằng rủ nhau đi làm chầu chè 3 màu ở quán trước võ đường.cầm muỗng sục đá trong ly chè,mình hỏi :
_Tao không ngờ mày nẩy mánh này,mày ngâm áo mày dưới cống à?
_Bị ăn đòn thối một lần rồi chẳng lẽ không tương kế thì uổng quá! Bộ võ phục tao tập mấy ngày liền không giặt mà còn dú kín trong bịch nylon, sáng nay mới mở ra mặc vô thi đấu.Kinh lắm hả mày?
_Tao nghĩ gấp 3 lần cái nách của thằng đã thắng mày!Thế mày không nhức mũi à ?
_Hi hi, mùi của tao mà
_Ui chồ chồ, răng đẹp trai ri mà hôi hè
Một giọng em gái miền Trung sau lưng 2 đứa vang lên,quay lại mình thấy mấy cô gái cũng vừa thi đấu trong võ đường đang ngồi bàn sau, cô gái vừa lên tiếng trông cũng ” răng hay hè”
Cô gái đứng lên cầm ngay cái túi của Phát ở chân ghế đặt lên bàn trước mặt 2 đứa mình:
_Nãy chừ ngỡ mùi mắm mùi cáy,hóa ra của gia bảo ông ni,nghe ông thú ai tin được tề.Này nói cho mi hay hè thằng Thọ Tài là em tau đấy, mi chơi gian ,nó phải thua đau,nó hận,nó hận mi lắm tề
Cô gái hung hăng xỉa xỉa ngón tay vào mặt thằng Phát,cu cậu phải ngả đầu liên tục để né,Giận quá cô nhào tới mở phăng túi xách của nó ra đổ toẹt bộ võ phục ra bàn trước mặt Phát:
_Phô ra cho thiên hạ hay nì
Cô ta ngồi phịch xuống ghế đối diện bọn mình gườm gườm ,lúc này mình mới ngắm kỹ cô nàng,2 búi tóc bới kiểu Na Tra,2 má phinh phính với 2 đám mụn lấm tấm đỏ vuốt xuống chiếc cằm nhọn,nhìn sao mà giống cô chuột Mickey thế.
_Thôi thôi bớt giận,chị tha cho nó,lúc nãy nó đã bị các thầy cảnh cáo và xin lỗi Tài rồi.
Mình lên tiếng đỡ cho Phát
_Thôi đủ rồi ,Tý cô nương ơi,về đi
Bọn con gái bàn sau gọi.
Thoát nạn, mấy cô gái judo đi rồi,2 thằng mới sực tỉnh vì “độc khí” của nợ trên bàn
_Mi cho cái vũ khí của mi xuống cống đi tề, tau cũng nổi sung rồi nì
Mình giả giọng với hắn,nhanh tay dúi “nắm mắm” nhét vô lại túi Phát lẩm bẩm:
_Có 1,5 điểm mà sao nhục quá nè trời?
_Chưa hết đâu, tao làm chi mà cũng phải chịu đòn thối của mày, đáng lẽ mày đã bị tao từ vì hành động bất nghĩa đó
_Thôi tao cũng biết là mày cú tao lắm ,tao đâu ngờ anh em mình lại gặp nhau trớ trêu thế này!
_Tao mất 0,5 điểm vì mày hôi quá tao buông không đè mày đấy
Phát quên hẳn tội lỗi mà quay ra cãi lại :
_Thì tao cũng tránh áp sát cho mày đỡ ngạt nên mày mới móc được chân tao chứ.Hai thằng hòa nhau thế là đẹp quá rồi còn gì,tập hằng ngày có mèo nào hơn mỉu nào đâu?
Lớp võ chúng mình có thầy võ mới,thầy Đức thay thày Liêm,nhiều sự thay đổi xảy ra giai đoạn này.Thầy Đức mới lấy đệ tam đẳng bên Đại võ đường Kodokan Nhật Bản,thầy huấn luyện thiên về thể lực và kỹ thuật,đặc biệt rất ghét các trò kinh nghiệm tiểu xảo để giành thắng lợi.Điều này khiến nhiều võ sinh bỏ học vì đã nản do chậm lên đai nay lại phải nhồi thể lực, luyện cơ bắp rất cực nhọc .Mình lao đao với những bài mang vác,kéo lôi, nhưng thật tình mình khỏe hơn rất nhiều,trước vác bao cát nặng trên vai mình chỉ đi được chưa hết chiều dài võ đường thì nay đã có thể đi 3 vòng chu vi võ đường.
Lúc này ngoài xã hội khắp nơi nổi lên phong trào nở rộ các sân trượt patin.Nào là Phi Tuyết,Phi Mã,Phi Hổ,Phi Long rồi Phi Hùng, Phi Sơn thậm chí cả Phi Láng, Phi…Lê nữa.Các sân thu hút thanh thiếu niên say mê luyện tập.Điều này khiến các võ đường không thể thoát khỏi bị ảnh hưởng , nhiều võ sinh trốn tập võ đi trượt patin, có nhiều võ đường bị chủ đất không cho thuê nữa để mở patin và mặc nhiên vắng hẳn võ sinh mới nhập môn
(Còn tiếp(
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét