TÌNH THƠ
Hạ về xao xuyến những ngày thơ
Phượng nở ,ve kêu tựa réo chờ
Ánh mắt vu vơ vương trí tưởng
Giọng cười trong trẻo ngỡ tai mơ
Giận hờn vụng quá thời non trẻ
Nuối tiếc ngây sao thuở dại khờ
Trời đỏ hong hồng xâu kỷ niệm
Tình xưa như tự đính thêm nơ !
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA:
HẠNH PHÚC MỘT ĐỜI
Mười lăm, từ bỏ tuổi ngây thơ
Em biết yêu đương với đợi chờ
Sáng ngóng, chiều mong, đêm ướp mộng
Thu kề, đông nhớ, hạ ươm mơ
Nồng nàn đắm đuối, lòng luôn ấm
Quyến luyến say sưa, dạ mãi khờ
Hạnh phúc một đời xuân thắm đượm
Bảy mươi, suối tóc vẫn cài nơ.
Sông Thu
ĐỒNG HỌA:
NŨNG NỊU
Đêm vắng chong
đèn thảo bức thơ
Ai ơi có hiểu dạ
đang chờ!
Vô trường rảo mắt
đầy hy vọng
Đến ngõ tìm nàng
lắm ước mơ
Thấp thoáng chân
dài tim bối rối
Phất phơ áo tím
bạn si khờ
Bao năm gắn bó
như vừa mới...
Nũng nịu em đòi
buộc lại nơ.
Như Thu
CÙNG HỌA:
MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
Kỉ niệm cảm hoài luống tuổi thơ
Thổn thức tim yêu mãi đợi chờ
Phượng hồng ngây ngất thời xuân sắc
Hạ trắng dạt dào thuở mộng mơ
Nghĩa đắm tưởng chừng sinh vụng dại
Sầu vương như đã hóa ngây khờ
Hồn nhiên lãng mạn sao mà thế
Sức mạnh tình nồng tựa gắn nơ
Liêu Đình Tự
TIẾP HỌA:
NGÀY XƯA ƠI!
Mái tóc em cài tím cánh nơ
Trường tan ta đứng giống anh khờ
Trang thư áo dấu lòng ngơ ngẩn
Nhánh phượng tay cầm dạ mộng mơ
Bổi hổi người tìm đưa mắt ngóng
Nôn nao kẻ đợi kiễng chân chờ
Chiều nay ghé lại đường xưa ấy
Bụi đã vương đầy tuổi ấu thơ!
Nguyễn Gia Khanh
HỢP HỌA:
TÌNH THƠ
Làm sao quên được khoảng trời thơ
Da diết ngóng trông với đợi chờ
Mái tóc thơm lừng còn mãi tiếc
Làn da nồng ấm vẫn luôn mơ
Nụ hôn quyến rũ, thương cùng nhớ
Tuổi trẻ cuồng say, dại với khờ
Ký ức ban đầu luôn đậm nét
Cùng ta theo mãi, chẳng quên nơ!
Văn Thanh
TIẾP HỌA:
THUỞ HẸN HÒ
Nắng lụa trải dài trên bến mơ
Đường xa vời vợi có anh chờ
Thu sang mấy độ thu vàng lá
Hạ đến bao mùa hạ thắm thơ
Thư viết nồng nàn dòng mực tím
Lời trao xao xuyến quả tim khờ
Em về tô chút hồng lên má
Trang điểm cho đời thêm chiếc nơ.
Thy Lệ Trang
CŨNG HỌA:
ĐỢI ĐÃ PHƯỢNG ƠI
!
Đêm hè giở đọc
những vần thơ
Lưu bút ngày xanh
lắm chốn chờ
Ướt át nồng nàn
vương nước mật
Say sưa hò hẹn
đáo vườn mơ .
Đôi trăng thôn nữ
khoe trời thấp
Mấy núi thương
nhân diễn đất khờ.
Cất đã khi đà yên
sự nghiệp
Em nào thành ý
bắt đeo nơ !
Trần Như Tùng
ĐỒNG HỌA:
HÈ XƯA!
Thuở ấy tóc thề kẹp chiếc nơ
Tâm tư khép kín dấu niềm mơ
Hè sang báo hiệu mùa chia cách
Ve đến vang ngân khúc đợi chờ
Lưu bút ép khô vài cánh phượng
Sổ hồng ghi đậm mấy giòng thơ
Tìm đâu vết tích thời thơ ấu
Nhung nhớ làm sao tuổi trẻ… khờ !
Thiên Hậu
CÙNG HỌA:
BẠN THUỞ NHỎ
Quấn quít bên nhau suốt tuổi khờ
Ve kêu phượng nở khỏi mong chờ
Nắng hè oi ả, đầu rà trụi
Mũ trắng dịu dàng,tóc buộc nơ
Hàng xóm thân thương thời bé bỏng
Láng giềng gần gũi thủa ngây thơ
Sao đời chẳng thể êm trôi mãi ?
Để lỡ tình ta, một giấc mơ?
Thanh Hòa
CÙNG HỌA:
HẠ THƠ
Mộng
tưởng quay về cõi hạ thơ
Trào
vui những buổi tụm nhau chờ
Ra
sông đánh trận chơi trò giả
Đến
bãi tung diều lượn cánh mơ
Trong
sáng vơi dần theo tuổi lớn
Hồn
nhiên ở lại với tim khờ
Nhớ
sao chiền chiện trời xanh hót
Hoa
cỏ quê lòng đã kết nơ !
Lý
Đức Quỳnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét