DỖI ĐỜI
(Xa Luân Ngũ Bộ)
Trời đãi ai nào, dám hỏi BAO
?
Thôi cười vui sống chứ làm
SAO
Nửa vòng trái đất chân chồn mỏi
Mươi bận bưng biền mắt bạc
HAO
Địa võng đã tường, so
dạ rối
Thiên la chửa biết cũng lòng
NAO
Trăm năm ai bảo xa vời lắm
Thoắt đã đâu đây, bỗng lệ
…TRÀO
Cao Xanh hiểu rõ, gã hay …TRÀO
Nên cũng yêu chiều thưởng biết
BAO
Thi họa ca ngâm, đâu hóa bướm
Cầm kỳ hát xướng, chửa thành
SAO
Danh còn chìm lỉm, dù ngôn cạn
Đèn vẫn tù mù, dẫu bấc HAO
Tri kỷ, tri âm nào có thiếu
Dỗ lòng ngày nảo với ngày
…NAO…
Thao thức canh trường tấc dạ
NAO?
Rượu suông mãi rót , mục châu
TRÀO
Nợ nần dưng đổ, gồng khôn xuể
Bão tố lai dồn, hãi xiết BAO
Đoạn nỗi vuông chiều, đay kỷ vậy
Tàn cơn, độc bóng trách ai
SAO?
Hệt như giọng điếu cô chiền
chiện
Soi ngấu đời mình quá sứt HAO!
Trộm tìm đáy cốc, những hư
HAO
Xem vớt cặn tình được chút
NAO
Chưa gặp còn say, lời cắn đắng
Mới mơ đã buột giọng cay
…TRÀO
chôn hoài đen bạc, rành khôn
hết
Đếm mỏi son hồng, rõ chẳng
BAO
Mộng thả cánh buồm như cổ
tích
Nhưng toàn xoáy thác thế là
SAO?
Ngửa mặt đêm nào thử vói SAO
Cười buồn thất vọng,, có chi
HAO?
Cho dù gió nổi, dù khi hạn
Thôi mặc Trời đùa, mặc kiếp NAO
Khôn kẻ ăn người, kho bạc nẹn
Vụng ta dỗ tớ, tứ thơ TRÀO
Rượu tan , gió lặng kìa vân cẩu…
Nhiệm lẽ phù vân , sướng được
… BAO?
CAO BỒI GIÀ
06-10-2020
BÀI HỌA:
Số mệnh đành thôi chứ tính SAO
Khắc quạnh đèn chong thương bấc cạn
Canh trường bút ngậm xót dầu HAO
Thế vẫn khinh thường khiến dạ NAO
Nghe lá thu rơi lòng thổn thức
Lữ khách nghe lòng xót xiết BAO
Hồn còn lơ lửng giữa trăng SAO
Lợi danh dường khiến đôi chân mỏi
Sầu này đeo đẳng đến chừng NAO ?
Một kiếp tang bồng có đáng BAO
Thơ văn dẫu biết đời không chuộng
Tháng ngày mỗi chốc mỗi hanh HAO
Tri kỷ hỏi rằng mãi chốn NAO ?
Ngắm nguyệt chợt nghe niềm nhớ trỗi
Nửa vầng trăng khuyết thương là mấy
Một tiếng chuông chiều nhớ biết BAO
Cuối biển âm thầm trông cánh nhạn
Thôi đừng mơ chuyện hái trăng SAO
Nghiên bút ngại gì chuyện tổn HAO
Thấy ngọn heo may lòng bỗng tủi
Ngũ bộ luân xa xoay chuyển mãi
HUY VỤ 07-10-2020
ĐỒNG HỌA:
SƯỚNG KHỔ ,
Bươn chải bao năm cực
xiết BAO
Cầu mong câu ước thấu
trăng SAO
Tháng ngày xám xịt gam
màu hụt
Hình bóng lu mờ ngọn
bấc HAO
Dẫu biếc cuộc đời là
khổ ải
Mà sao tâm trí vẫn sầu
NAO
Đường trần va vấp
quanh co đấy
Sướng khổ buồn vui
nước mắt TRÀO
Bùng lên khắp chốn một
cao TRÀO
Xanh sạch vùng miền
thú vị BAO
Chân bước mà không lo
sụp hố
Xe lăn đà nỏ sợ va SAO
Đường cầu thông thoáng
không e ngại
Lưu lượng phân đều tránh
sẩy HAO
Lắm tỉnh nhiều thành
đua thử thách
Bây chừ có khác hẳn
năm ...NAO
Trằn trọc năm canh vẫn
cứ NAO
Lệ đâu lạ quá lại tuôn
TRÀO
Sống trên dương thế
không tiền bạc
Chết dưới âm ti có
giấy BAO ?
Vẫn biết thời gian
mau vút bóng
Thì tin ký ức chậm quay
SAO
Nghĩ chi lắm thứ cho
thêm mệt
Cõi tạm nhiêu khê lắm
hớt HAO
Ngậm ngùi phận số mãi
trầm HAO
Vương mớ nợ đời tự
thuở NAO
Giăng mắc tơ sầu gieo
nẻo nhớ
Rớt rơi sợi thảm nhặt
thơ TRAO
Tình duyên nông nổi âm
thầm dậy
Phút chốc u sầu lặng
lẽ BAO
Ước giấc mộng lòng
thôi khắc khoải
Để đêm lẩn thẩn ngắm
ngàn SAO
Ước muốn đơn thuần
được gặp SAO
Đêm về khó ngủ đến gầy
HAO
Hôm qua mộng thấy nghe
lòng rạng
Người đẹp môi cười
khiến dạ NAO...
Sân diễn thênh thang
người mẫu bước
Đèn màu lấp loáng đóa
hồng TRAO
Khán phòng rộn rã
thanh âm sắc
Cõi thế rộn ràng sướng
biết BAO !
PHƯỢNG HỒNG
CÙNG HỌA:
GIẤC MƠ TÁI NGỘ
( Xa luân ngũ bộ )
Giật mình mãi tiếc giấc chiêm BAO
Đi dưới bầu trời bát ngát SAO
Hai đứa tung tăng, hình ẩn hiện
Một đôi khắn khít, ảnh mờ HAO
Như hư như thực...đêm hôm ấy
Nửa rõ nửa mờ...buổi tối NAO
Tỉnh dậy, mơ màng hương phảng phất
Nhớ ai, tình cảm cứ tuôn TRÀO
Khóe mắt rưng rưng lệ ứa TRÀO
Phút giây hạnh phúc có là BAO
Những mong cuộc sống luôn như thế
Nào biết hoài mơ sẽ được SAO
Gối chiếc chăn đơn, lòng khắc khoải
Vườn hoang nhà vắng, cảnh hư HAO
Lẻ loi bóng nguyệt buồn hiu hắt
Tiếc nuối đường tình một thuở NAO
Nghe mưa rả rích, dạ nôn NAO
Tâm sự đầy vơi, nhớ cuộn TRÀO
Người đã đi xa, sầu biết mấy
Ta còn ở lại, muộn dường BAO
Lặng ôm chiếc bóng, thôi đành vậy
Độc ẩm riêng mình, chứ biết SAO
Từng giọt cà phê đêm mất ngủ
Sáng ra, thần sắc thoắt mòn HAO
Tuổi trẻ, niềm tin đã tổn HAO
Mong gì đầy lại tựa khi NAO
Đường tình chung bước, tình mê đắm
Lối mộng kề vai, mộng thắm TRÀO
Nhà chỉ mình ta buồn biết mấy
Đời không bóng bậu khổ là BAO
Từng đêm quạnh quẽ sao dài thế
Tháng muộn ngày sầu chỉ thế SAO ?
Chốn ấy, bầu trời muôn ánh SAO
Nơi đây, phòng vắng ngọn đèn HAO
Gió lùa song cửa, lòng tê tái
Gió rít hiên thềm, dạ nức NAO
Áo cũ hương yêu dường vẫn đượm
Đàn xưa khúc nhớ cứ luôn TRÀO
Ước gì tái ngộ từng đêm mộng
Hạnh phúc tương phùng vui xiết BAO.
Sông Thu
( 08/10/2020 )
TIẾP HỌA:
NỖI LÒNG
Xa Luân
Ngũ Bộ
Thân tặng
NC
Nhìn lại,
cuối đời chẳng được BAO !
Thôi thì
thanh thản ngắm trời SAO
Châm trà...tỉnh
giấc tâm thôi mỏi
Đọc
sách...quên giờ trí đỡ HAO
Tuổi
lão...nhiều mơ chừng ngố ngố
Đêm
dài...lắm mộng ngỡ nao NAO
Chong đèn,
viết những dòng tâm sự
Nhớ thủa
xuân xưa...lệ nóng TRÀO !
Ngày xuân
tươi thắm, nỗi vui TRÀO
Áo đỏ, môi
hồng xinh biết BAO !
Mắt chạm,
em cười...e lệ lắm
Duyên
trao, nhẫn gửi...ngượng ngùng SAO !
Hoa tươi
rải khắp...nào e tốn
Pháo đỏ
giăng đầy...chẳng sợ HAO
Giã mẹ,
theo chồng về phố chợ
Chút buồn,
chút nhớ , chút nôn NAO !
Thu đến,
người đi tận chốn NAO ?
Đêm
đêm...kẻ ở lệ tuôn TRÀO !
Trang thơ
anh viết tình chan chứa
Mảnh lụa
em đề ý biết BAO !
Gió lạnh
...mây về qua chiến tuyến?
Đồn
xa...ai có ngắm trăng SAO?
Quê nhà vò
võ nàng chinh phụ
Thao thức
đêm dài...ngọn nến HAO!
Bao năm
chờ đợi dáng gầy HAO
Lặng lẽ
anh về một tối NAO
Chiến cuộc
dần xoay...thù cấu xé
Dòng đời
chợt đổi... hận dâng TRÀO!
Công cha,
nghĩa mẹ còn mang nặng
Nợ nước,
tình nhà chửa trả BAO
Hạ
đó...lên tàu ta vượt biển
Trên trời
lấp lánh vạn vì SAO !
Tóc đã bạc
màu...nhanh thế SAO?
Tuổi đời
nhìn lại dẫu hư HAO
Quê hương
nhầy nhụa lòng thêm tủi
Non nước
điêu tàn dạ vẫn NAO!
Con cháu
thành danh...đời mật rót
Gia đình
hưởng lộc... ánh xuân TRÀO
50 năm
trọn tình son sắt
Thiên Chúa
soi đường đẹp xiết BAO !
Thy Lệ
Trang
HỢP HỌA:
TÌNH CHẲNG PHÔI PHAI
1. Tình chẳng phôi phai nhớ xiết bao
Đường xa diệu vợi...biết ra sao ?
Cảnh buồn bóng nhạt như sương khói
Người khổ dáng gầy tựa bấc hao
Đôi lúc vui chơi đêm tối ấy
Lắm khi tâm sự sáng ngày nao
Say sưa tri kỷ hương còn đậm
Bỗng chốc lìa xa ...lệ ứa trào
2. Tình xa nỗi nhớ lệ tuôn trào
Gần gũi sau lần ấy được bao
Nỗi ước tương phùng luôn có thể ?
Niềm mơ hạnh ngộ mãi xem sao ?
Hình hài người cũ còn in đậm
Hơi ấm nhà xưa chẳng tắt hao
Le lói vầng trăng mà tưởng tượng
Những ngày hai đứa cũng nao nao
3. Nghe giọt mưa khuya dạ thấy nao
Tâm tư giăng mắc cứ dâng trào
Người đi xa xứ thương dường mấy
Ta ở lại nhà xót biết bao!
Sóng giạt giạt hoài trôi biết vậy
Mây bay bay mãi nỡ đành sao?
Đêm khuya lạnh lẽo lòng thao thức
Lả ngọn đèn tàn bấc lụn hao !
4. Đường tình trôi nổi cứ tàn hao
Giấc mộng xum vầy của thuở nao
Thực tế phũ phàng luôn ẩn hiện
Tương lai mờ mịt mãi tuôn trào
Nghĩ thân viễn xứ thương khôn dứt
Gẫm phận lưu đày tủi xiết bao
Cố gắng điệu buồn,vui gắng gượng
Thử xem con tạo sẽ ra sao !?
5. Gác nhỏ tạm về sống thử sao
Công danh gác bỏ chẳng hư hao!
Tình nhà nặng gánh lòng luôn xót
Nợ nước đa mang dạ cũng nao
Nghiên mực ghi ngay vần ý cuộn
Sách đèn ôn lại vận thơ trào
Quyên kêu thảm thiết sầu dường mấy
Quốc gọi điệu buồn nhớ biết bao !
songquang
20201008
CŨNG HỌA:
ẢO THÔI...
Đời người
ví tựa giấc chiêm BAO
Đôi lúc
thầm buồn hỏi tại SAO?
Vẫn mãi
loanh quanh, thân mỏi mệt
Hay còn
luẩn quẩn, xác mòn HAO
Mai kia
ngẫm lại lòng lay chuyển
Mốt nọ suy
cùng dạ núng NAO
Lợi lộc,
phù du, sầu chất chứa
Công danh,
ảo mộng, thảm...tuôn TRÀO
Chợt xót
niềm riêng nước mắt TRÀO
Thương
thầm một kiếp có là BAO
Nào hay
mộng ước y dòng suối
Cứ ngỡ
cuộc đời tựa ánh SAO?
Năm tháng
âm thầm, hoa héo rũ
Dòng đời
lặng lẽ sắc tàn HAO
Suy tư
trĩu nặng lòng trầm uất
Khắc khoải
u sầu dạ bỗng... NAO
Mưa buồn
rả rít chợt lòng NAO
Chuyện cũ
xa xưa bỗng lệ TRÀO
Lắm lúc
nhủ lòng quên tất cả
Nhiều lần
nhắc dạ nhớ dường BAO
Đêm khuya
thao thức trông vầng nguyệt
Canh vắng
thẫn thờ ngắm bóng SAO
Tiếng vạt
kêu sương thêm chạnh nhớ
Chim đàn
lạc giọng nỗi sầu HAO
Lời thật
xin đừng ngại tổn HAO
Lẽ ngoa
trau chuốc chẳng hề NAO?
Thuận tình
thuyền đẩy theo dòng chảy
Nghịch lý
nước đưa tựa sóng TRÀO
Dạ thẳng
nhân gian còn có mấy?
Lòng ngay
cõi thế được là BAO?
Suy thầm
chuyện thế, ngày nào dứt?
Man
mác...tình đời biết nói SAO?
Văn chương
yếu đuối hỏi vì SAO?
Chữ nghĩa
ngu ngơ trí cũng HAO
Lắm lúc
suy tư lòng rũ rượi
Đôi lần
khắc khoải dạ buồn NAO
Hờn duyên,
chẳng dứt dòng cay nhỏ
Tủi phận,
không ngưng giọt đắng TRÀO
Mộc mạc
lời hay đâu được mấy
Quê mùa
ngôn ngữ chẳng còn BAO...!
Bạc
Liêu/9/10/2020
Hồng Vân
ĐỒNG HỌA:
CHUYỆN ĐỜI
(Xa Luân Ngũ Bộ)
1)
Đời người toại ý được là
BAO !
Số phận an bài phải vậy
SAO ?
Mới chớm đầu thu mây ảm
đạm
Vừa qua cuối hạ nắng hanh
HAO
Đường trần vinh nhục
không do dự
Cuộc thế thăng trầm chẳng
núng NAO
Thương hải tang điền con
tạo dệt
Tri tân ôn cố lệ tuôn
TRÀO
2)
Nhắc đến dòng châu sắp
chực TRÀO
Chiều tàn tản bộ dọc bờ
BAO
Đêm về lặng lẽ nằm ôm gối
Tối đến âm thầm đứng ngắm
SAO
Ngọn nến tù mù do bấc lụn
Chong đèn leo lét bởi dầu
HAO
Ngôn từ chữ nghĩa đà khô
cạn
Muốn họa đôi vần dạ bỗng
NAO !
3)
Quê nghèo ở tận bến Vàm
NAO ?
Nhớ quá bờ mi lệ ứa TRÀO
Người Bắc dồn vàng trong
ruột tượng
Dân Nam nhét bạc giữa hầu
BAO
Hai miền chữ nghĩa không
đồng vậy
Một nước ngôn từ chẳng
giống SAO ?
Thế sự tào lao, ôi lắm
chuyện
Cười mình có lúc cũng bào
HAO !
4)
Chẳng dám đua đòi bởi tốn
HAO
Thua bè kém bạn thấy nôn
NAO
Làm thơ lủng củng lòng
nghe nghẹn
Viết đối lan man lệ muốn
TRÀO
Trẻ lúc chung đôi vui
chẳng trọn
Già còn bóng chiếc khổ
dường BAO !
Đêm nằm thao thức mà trăn
trở
Tự hỏi nhưng nào biết tại
SAO ?
5)
Thà rằng bầu bạn với
trăng SAO
Trí ít mỏi mòn tâm ít HAO
Ngủ chẳng lo mơ, lòng
chẳng núng
Ăn không bị xót, dạ không
NAO
Châu buồn thế sự châu còn
chảy
Lệ tủi nhân sinh lệ vẫn
TRÀO
Nắn nót bài buồn…nghe tủi
phận
Thơ cùn mực cạn…lại chiêm
BAO !
ThanhSong KimPhú
CA Oct/9/2020
CÙNG HỌA:
NGHIỆM ĐỜI
( Xa luân ngũ bộ )
Đời người
sống nếm đủ là bao
Luẩn quẩn
vui buồn cũng chẳng sao
Mấy bận
gian nan lòng héo úa
Bao lần
khổ ải mắt gầy hao
Bên bờ vực
thẳm ghì tâm rối
Trước núi
mây tầng nén dạ nao
Ngẫm cuộc
hồng trần như giấc ảo
Nhiều đêm
gối nguyệt nỗi đau trào
Có lúc
nhìn mưa cảm xúc trào
Sân vườn
đọng nước trắng thương bao
Mong chờ
lặng bão tìm cơn nắng
Ước đợi êm
trời kiếm ngọn Sao
Bút khỏa
say sưa đừng rũ rượi
Nghiên
tràn đắm đuối chớ sầu hao
Tìm quanh
ký ức trầm mình lội
Dẫu chuyện
qua rồi tưởng mới nao
Xa rời đất
nước nhớ ngày nao
Cảm giác
buồn đau quyện thấm trào
Tối mực
luồn giông lòng rối rắm
Đêm tuyền
đảo gió dạ cuồng bao
Thuyền
dâng định mệnh đành hay thế
Sóng dậy
an phần chẳng biết sao
Vượt biển
ơn trên đà cứu thoát
Ai ngờ
sống lại vực sầu hao
Nắng trải
trên đường tuổi cạn hao
Vui hoà
khỏa lấp cảnh hôm nao
Hương chè
vẫy chữ dâng tràn ngập
Bóng liễu
cài thơ tự xuất trào
Điểm ái
Hằng Nga trăng đẹp tận
Tô tình Lý
Bạch rượu ngà bao
Sương phơi
Dạ Lý thơm ngào ngạt
Bóng đổ
bên thềm ngước ngắm Sao
Từng mùa
vẫn thế ước mong sao
Sức khỏe ,
tinh thần chớ cạn hao
Thả tứ văn
chương hồn khấp khởi
Buông vần
điệu phú ruột nôn nao
Vẽ phấn
đồng âm lời chất ngập
Tô son ngũ
độ ý dâng trào
Điểm chuỗi
an lành soi tuệ phước
Kinh trì
tuổi hạc được còn bao
Minh Thuý
Thành Nội
Tháng
10/8/2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét