Thứ Sáu, 2 tháng 10, 2020

CHỮ NGHĨA, MẤY BỐ XEM RẺ NHƯ BÈO - Bài viết của Châu Thạch


CHỮ NGHĨA, MẤY BỐ XEM RẺ NHƯ BÈO



 

 



   

HIện nay trên đài Truyền hình Thành Phố Hồ Chí Minh thường chiếu một trò chơi gọi là “Thách Thức Danh Hài”. Trong trò chơi này, thí sinh ra đứng trước mặt danh hài Trấn Thành và Trường Giang, họ chỉ cần làm hề cho một trong hai người nầy cười

 là được tiền. Cười lần 1 lảnh 2 triệu, cười

lần 2 được ngay 10 triệu và nếu chọc cho 

họ cười đến lần thứ 5 thì  thí sinh ôm về cho mình trọn 100 triệu. Đã có nhiều thí sinh trong vòng 5 phút, lảnh gọn số tiền lớn ấy. 

 



   

Vừa qua nhân kỷ niệm 255 ngày sinh và 200 năm ngày mất của đại thi hào Nguyễn Du, một cuộc thi viết văn tế cho đại thi hào đã được tổ chức. “Cuộc thi “Sáng tác Văn tế Đại thi hào Nguyễn Du” do Hội Kiều học Việt Nam phối hợp với Đài Tiếng nói Việt

Nam, Hội Nhà Văn Việt Nam và Ủy ban nhân dân tỉnh Hà Tĩnh tổ chức từ tháng 2 năm 2019 đến tháng 7 năm 2020 nhằm hướng tới Lễ kỷ niệm 200 năm ngày mất của đại thi hào Nguyễn Du.”


“Tại trụ sở Hội Kiều học Việt Nam, Ban tổ chức Cuộc thi “Sáng tác Văn tế Đại thi hào Nguyễn Du” đã tiến hành họp hội đồng Chung khảo. Ban tổ chức nhận được nhiều bài dự thi của các cây bút trong nước và nước ngoài thể hiện rõ sự công phu trong việc sưu tầm

tư liệu, được sáng tác theo thể Văn tế (tức là bài viết gồm hầu hết các cặp câu biền ngẫu và gieo một vần trắc từ đầu đến cuối bài) nhằm tôn vinh và tái hiện lại cuộc đời, thân thế và sự nghiệp của Đại thi hào Nguyễn Du.” 

 



  

Chung khảo, bài văn tế Nguyễn Du của nhà thơ Kha Tiệm Ly đoạt giải nhất toàn quốc.

 

 



   

Nhận được lời mời của Ban Tổ Chức cuộc thi, nhà thơ Kha Tiệm Ly cất công từ Mỹ Tho ra Hà Tỉnh để nhận giải thưởng lớn và vinh dự của đời mình. Ai cũng tiên đoán lần nầy Kha Tiệm Ly trúng lớn, số tiền ít nhất cũng cao hơn nhiều lần so với trò chơi diễn

hề trên TV, hoặc bằng một cuộc nhậu của các vị tai to mặt lớn. Có lẽ nhà thơ Kha Tiệm Ly cũng nghĩ thế, ông mời thêm hai thi hữu tâm đắc là Du Phong và Ngã Du Tử cùng tháp tùng ra Hà Tỉnh tham dự buổi lễ trọng đại kia. Tiền vào tay thi sĩ thì ai cũng biết

sẽ như gió bay thôi, họ dự trù lảnh thưởng xong sẽ bay ra Hà Nội, vào Huế, đến Đà Nẵng, dùng tiền thưởng ấy để chia sẽ niềm vui cùng bạn bè, bù khú cho đến hết thì thôi. 

 



  

Kết quả: Nhà thơ Kha Tiệm Ly được  vinh dự đứng hàng đầu để chụp ảnh. Phần thưởng vật chất, theo Kha Tiệm Ly cho biết, bằng tiền mặt là 10 triệu đồng, cọng thêm 500 ngàn đồng hổ trợ tiền di chuyển từ Mỹ Tho ra Hà

Tỉnh và trở vào. Số tiền nầy bằng số tiền thưởng cho người diễn hề để Trấn Thành cười trong phút thứ hai.

 

 



 

   Tiền thưởng ít quá, không đủ để đài thọ bạn mình tiếp tục di hành, Kha Tiệm Ly đành để hai bạn mình lên xe quay về Nam trước, còn

Kha Tiệm Ly vẫn giữ lời hứa, tiếp tục 

ghé thăm bạn văn chương bằng cái  túi rổng của mình. Cũng may, người người đều yêu mến Kha, chỉ cần gặp Hảo Hán, uống rượu gạo, ăn trái ổi chua

để chúc mừng tài năng của bạn mình là thỏa lòng lắm rồi.

  

 



   

Thật ra nếu đem so bài văn tế Nguyễn Du của Kha Tiệm Ly với câu khẩu hiệu mỗi chữ 1 tỷ đồng,

hay so với các cổng chào của huyện của tỉnh dựng trên quốc lộ thì bài văn của Kha Tiệm Ly đạt giá trị cao hơn nhiều. Những thứ vật chất kia rồi sẽ không còn nữa nay mai, nhưng phú của Kha Tiệm Ly sẽ đi vào văn học, để lại cho trăm

năm sau vẫn còn đó bài văn tế kỷ niệm 200 năm Nguyễn Du, làm dấu ấn cho thế hệ hậu sinh của chúng ta, kính trọng thế hệ cha ông nó.

 

 



   

Kha Tiệm Ly đã  phải bỏ 3 tháng để tư duy ngày

đêm vì bài văn tế kia, số tiền mười triệu trả không đủ 1/10 công lao động trí tuệ của ông, còn

 9/10 kia không trả cho ông mà đem bài văn tế của ông in vào sách để xuất bản tức là “bóc lột thặng dư lao động trí tuệ” theo Karl Marx có đúng không nhỉ? 

 



   

Với giá trị của một áng văn chương như bài văn tế của Kha Tiệm Ly, thiết nghĩ chỉ một tờ báo đăng bài văn tế ấy, trả tiền nhuận bút 10 triệu vẫn con ít. Vậy mà một cuộc thi do 3 đơn vị tầm cở Việt Nam tài trợ, lại trao giải thưởng quán quân chỉ 10 triệu

đồng  và 500 ngàn đồng tiền xe di chuyển gần 2000 Km đến lảnh thưởng thật là quá ít, ít đến

 không ai tưởng tượng nổi.  

 



    

Phải chăng văn chương ngày nay rẻ hơn bèo?  

 



                                            

Châu Thạch 

 

Hu , hu thương bác Kha quá, bị mấy “Cọc Hiều” lỡm  rồi

Đọc thể lệ: thấy ghi

…một giải nhất giá trị cao bằng hiện kim …

Cao mà  không ghi rõ là mấy hào, bao xu?.

Em  đã nghi nghi  là không đủ tiền xe đi lĩnh thưởng rồi

 

Cao Bồi Già

 

2 comments:

  1. "Chúng nó" xưa nay thì vẫn vậy, nói to, óc nhỏ
    Nhưng chúng ta xin chúc mừng Nhà Thơ Kha Tiệm Ly, trong thời gian này vẫn còn làm được bài Phú tuyệt tác này.
    "Dù Văn Chương, dù son phấn, khi thác rồi, hậu thế vẫn còn ghi"
    Bảo Trâm

    Trả lờiXóa
  2. bác Kha từng có bài "sắc tài thán phú " cực hay và hiểu rõ giá trị thù lao mà thời giờ họ trả cho người viết thế mà lại vẫn bị họ lỡm ,thật đáng thương cho bậc danh tài bất phùng thời

    Trả lờiXóa