.
TRĂNG THU BÊN SÔNG
Đêm vắng nghe chừng đã rất sâu
Ánh trăng chênh chếch vắt
ngang cầu
Mái chèo cô lái lao xao nước
Gọng vó anh chài lấp lánh sao
Tiêu réo vi vu say bóng nguyệt
Gió cười xao xác ngả bờ lau
Giữa cầu ngơ ngẩn hồn
ai đó
Trời đất giao hòa, dễ mấy đâu !
.
CAO BỒI GIÀ
BÀI
HỌA
. HOÀI THU
THU vàng sương mỏng lững lờ sâu
Dìu dịu trời THU lả lướt cầu
Gió đuổi THU nồng lâng biết mấy
Cúc đùa THU ngát tuyệt làm sao
Trăng vờn thơ bổng tình THU lượn
Đàn rót THU ngời giọt mộng lau
THU hỡi em từ phương nảo vậy
Mà lòng THU đượm trải về đâu
THU vàng sương mỏng lững lờ sâu
Dìu dịu trời THU lả lướt cầu
Gió đuổi THU nồng lâng biết mấy
Cúc đùa THU ngát tuyệt làm sao
Trăng vờn thơ bổng tình THU lượn
Đàn rót THU ngời giọt mộng lau
THU hỡi em từ phương nảo vậy
Mà lòng THU đượm trải về đâu
. DIỆP KIẾM ANH
ĐỒNG
HỌA :
. TÂM THU
Hành trì bát nhã thật thâm sâu
Lắng niệm nuôi tâm để vượt cầu
Sáng tỏ vầng trăng đùa tám gió*
Trong ngần dải nước vít chòm sao
Hãy quên hữu ái lìa đài nguyệt
Xin dứt đa tình cưỡi ngọn lau
Vằng vặc tâm thu rời vọng tưởng
Lên bờ bỉ ngạn có xa đâu
. Lê Đăng Mành
*Lợi ,Suy,Hủy,Dự,Xưng,Cơ,Khổ,Lạc
BÀI HỌA:
. GỬI VÀO ĐÂU!
Trăng tà ngụp lặn dưới
sông sâu
Còn nhớ sao chưa nối
nhịp cầu
Muộn chuyến đò đầy xao
bến mộng
Lỡ duyên người đẹp
rụng chòm sao
Nôn nao những tối say
bờ cỏ
Lẩn thẩn bao mùa buốt
cọng lau
Lẻ bóng sao đành chôn
lệ đắng
Nỗi niềm ta biết gửi
vào đâu !
. Phan Tự Trí
CŨNG HỌA :
. TRONG ĐÊM...
Đêm đã đi vào giấc ngủ
sâu
Triều lên ì oạp dưới
chân cầu
Lao xao cá quẫy ven bờ
nước
Lộng lẫy trăng về giữa
ánh sao
Gió thổi vi vu cong
ngọn trúc
Sương rơi lất phất
phủ hàng lau
Bức tranh sống động
đầy lôi cuốn
Không thức dễ mà biết
được đâu.
. Sông Thu
TIẾP HỌA:
. TRĂNG SÁNG CHÂN CẦU
Trong vắt trăng thu dọi sáng sâu
Hồn vui lững thững dưới chân cầu.
Tóc mấy phơ phất vờn vai liễu
Dải áo đung đưa níu ánh sao,
Gió nhẹ sóng lay ngàn bóng nguyệt
Ngô già ngọn múa vạn cờ lau.
Mải qua lấp lánh tìm nơi bãi
Chàng đến sau lưng có biết đâu !
. Trần
Như Tùng
NỐI HỌA :
. GIỌT ĐÀN TRÔI
Giọt đàn ai thả giữa
đêm sâu
Tỏa ánh vô biên rọi
bóng cầu
Lúc bổng ngang trời
tung cánh hạc
Khi trầm cuối bể lặn
vì sao
Êm đềm gió lượn bờ
xanh liễu
Óng ả trăng vờn bãi trắng
lau
Trổi khúc tơ lòng
phiêu lộng cõi
Rồi hòa bất tận,biết
về đâu ?
. Lý
Đức Quỳnh
. Đồng Nai,23/7/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét