Sống đời nỗi sợ ấy muôn màu
Lúc thế, khi thời chẳng giống nhau
Thoát lưỡi
tử thần, xanh đít nhái
Lâm lời ác miệng xám mông trâu
Diện vàng tựa nghệ,đòn roi nẹt
Mặt bệch như vôi, nợ bạc gào
Chẳng học kỳ nhông mà
biến sắc
Sẵn sàng xám
ngoétchuyển sang nâu
. CAO BỒI GIÀ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét