XI CÀ QUE PHÚ.
(Hưởng ứng lối viết biền ngẫu cùng Cao Bồi già)
Buốt tựa kim đâm !
Đau như búa bổ.
Một tiếng kêu cha!
Ba câu gọi chó!!
Hàng ba trong tứ khổ, rành rành sách Bụt chẳng sai,
Đầu sổ đám ngũ quan, ấy ấy lời xưa đã rõ.
Kìa ai!
Quá nửa đời bay nhảy bốn phương,
Gần hết kiếp nằm rên một xó.
Họa vô đơn chí, gậy hóa công dọa tiếng răn đe,
Phúc bất trùng lai, roi con tạo thay tràng mắng mỏ.
Liệt chân tả - trên bảo dưới không nghe?
Què cẳng hữu - trước nói sau chẳng rõ !
Vợ bưng bô ngày sáu khắc ngại ngần,
Con xốc nách đêm năm canh mắc cở.
Chữ tình yêu chẳng đợi lên giường!
Câu hiếu nghĩa đâu chờ xuống mộ…
Trời hỡi!
Đánh kẻ chạy đi chừa lối hồi quy,
Thương người quay lại thân đây rái sợ.
Cầu xin hai chữ giãi bày,
Khẩn nguyện đôi điều thố lộ.
Từ nay:
Hai cẳng thật gánh gạo nuôi con!
Một chân tình đáp đền cúng vợ.
Lòng dạ bồi hồi!
Khúc nhôi dám ngỏ!!!...
Bóng tà dương
Cảm ơn Caoboigia đã đưa Xi ca que phú vào blog của chủ nhân, chia sẻ với nhau chút chút cái cay đắng cuộc đời.
Trả lờiXóabongtaduong
Chắc mấy tháng bị bó bột đã khiến anh xuất tiết bài Phú vừa cời vừa...rơi nước mắt này.Đọc đi đọc lại thấy cay cay mà lại nhẹ nhẹ làm sao !
Trả lờiXóa