Thứ Bảy, 16 tháng 12, 2017

VÌ TIỀN _ Tú Xương


VÌ TIỀN

Vì chưng chẳng có hóa ra hèn
Hổ với anh em chúng bạn quen.
Thuở trước chơi bời còn quyến luyến,
Bây giờ đi lại dám mon men !
Giàu sang, âu yếm, tình quen thuộc,
Bần tiện, thờ ơ, dạ bạc đen.
Ví khiến trong tay tiền bạc có
Nói dơi nói chuột, chán người khen.
TÚ XƯƠNG


XIN MẠO MUỘI “HỖN” HỌA VỚI ÔNG TÚ :


NHẤT DANH LƯU HẬU


Chửa chắc tiền muôn chẳng biết hèn
Lòng tham vẫn khiến lắm khi quen
Văn chương khinh bạc tuồng khơi chí
Khẩu khí ngông đời hóa dậy men
Lắm bạc bia truyền ai đáng sĩ ?
Không tiền tiếng ngợi Cụ nào đen
Vị Hoàng ngày ấy…lừng danh Tú
Đến tận bây giờ vẫn nức khen !
CAO BỒI GIÀ



HẦU HỌA CỤ TÚ:


MẠO PHẠM ĐÔI VẦN



Cụ tú-danh thơm đã quá quen
Thi ngôn tuyệt bút,chữ khơi men!
Nhân tình khó thấu lòng đen bạc
Duyên phận khôn lường số đỏ đen.
Trọc phú tiện nhân,đâu đáng trọng,
Thanh bần quân tử,phải chi "hèn"(?)
Lạ gì bóng thói phường mèo mả
Trọng nghĩa,...muôn sau giậy tiếng khen!
12-2017
Nguyễn Huy Khôi

1 comments:

  1. Xin mạo phạm đôi vần góp họa:

    MẠO PHẠM ĐÔI VẦN
    HẦU CỤ TÚ!
    "Họa hoán vận"

    Cụ tú-danh thơm đã quá quen
    Thi ngôn tuyệt bút,chữ khơi men!
    Nhân tình khó thấu lòng đen bạc
    Duyên phận khôn lường số đỏ đen.
    Trọc phú tiện nhân,đâu đáng trọng,
    Thanh bần quân tử,phải chi "hèn"(?)
    Lạ gì bóng thói phường mèo mả
    Trọng nghĩa,...muôn sau giậy tiếng khen!

    12-2017
    Nguyễn Huy Khôi

    Trả lờiXóa