Thứ Ba, 5 tháng 12, 2017

HẾT NĂM RỒI Ư?


HẾT NĂM RỒI Ư?

 

Lại sắp tàn niên, thoảng tựa không…
Đà nghe đêm đón ngọn đông phong
Hụp bơi kiếm áo lăn tràn sóng
Lặn lội tìm cơm vượt cạn đồng
Lấy bóng soi hình ,nao dạ tiếc
Đem thời so khắc ,héo lòng đong
Một năm đếm vẫn mười hai tháng
Tuổi “hạc” sầu dâng…khác tuổi hồng !
CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA:

 

ĐÔNG SẦU

 

Mây xám giăng buồn khắp khoảng không

Mịt mờ sương xuống phủ nương đồng

Tấm thân già lão co ro lạnh

Giọt lệ ngậm ngùi lặng lẽ đong

Một thuở thanh xuân đầy mộng đẹp

Tháng năm hạnh phúc ngập mơ hồng

Nhạt nhòa tất cả trong hư ảo

Như cánh hoa tàn trước lãnh phong.

Sông Thu

 

ỨNG HỌA:

 

VÔ ĐỀ

 

Xuân về lay động cả ngàn không

Rực rỡ muôn hoa,... rộ sắc hồng!

Đã thỏa mộng mơ,...đời quảng hoạt,

Màng chi ẩn ức,... phận long đong?!

Trái tim thức tỉnh say hương lúa,

Lồng ngực mở căng thưởng gió đồng.

Thi tửu tương liên vui hội ngộ

"Lãng Phong"- thù tạc...mặc hàn phong!

         12-2017

Nguyễn Huy Khôi

 

ĐỒNG HỌA:

 

TRĂN TRỞ CUỐI NĂM

 

Đến cuối cuộc đời ngộ sắc không

Năm tàn trơ trụi  mấy hàng phong

Tiêu điều hoa cỏ tràn bông tuyết

Lãng đãng hơi sương phủ cánh đồng

Đâu thuở thanh xuân đầy mộng ước

Đọng thời niên thiếu lắm long đong

Ngồi đây bấm lại ngày xưa ấy

Lúc tuổi còn son má phính hồng !

THIÊN HẬU

 

CÙNG HỌA:

 

XUÂN CẢM

 

Én thoi thêu dệt sáng từng không

Lãng đãng mây phơi giỡn nguyệt phong.

Sắc mở nồng nàn bừng nắng nụ,

Nhụy dâng ngào ngạt ngát hương đồng!

Lương duyên bằng hữu khôn so đọ,

Tình nghĩa láng giềng khó đếm đong?

Hạ trưởng, xuân sinh mùa chuyển đổi,

Mãn khai hoa rộ ửng nhành Hồng!

         12-2017

Nguyễn Huy Khôi

 

TIẾP HỌA:

 

SẮP HẾT NĂM GÀ

 

Năm dài bão táp với cuồng phong

Tết đến mùa màng thất thoát không?

Nước đọng trào dâng tràn phố xá

Lũ ùa lụt lội ngập nương đồng

Bà con bươn bả  lo mùa chạy 

Chồng vợ  xốn xang kiếm gạo đong

Nỗi khổ triền miên theo bám riết

Tàn niên mong thấy ánh Xuân hồng.

Thanh Hòa

 

HỢP HỌA:

 

CÀN KHÔN XÊ DỊCH

 

Càn khôn xê dịch thoắt hư  không

Thoạt đấy, đông về thấu giá phong?

Địch họa,phục sinh chưa lại đất,

Thiên tai,giáng họa đã hoang đồng!?

Năm cùng tháng tận...sầu khôn tả,

Chiêm thối mùa thua...cực khó đong!

Ngoảnh lại,giật mình chiều xuống bóng

Da mồi tóc bạc,...thế xuân hồng!

         12-2017

Nguyễn Huy Khôi

 

CŨNG HỌA:

 

NĂM VẪN MÒN NĂM

 

Theo ngày gặm nhấm,có rồi không

Nắm níu gì đây ngọn lãnh phong

Lỡ thế thằng nông đành bỏ ruộng

Thất cơ kẻ chợ lại ra đồng

Loanh quanh miếng sống vui mồm nhặt

Luẩn quẩn góc đời khổ xác đong

Nhật nguyệt trời cao còn phụ khó

Mù mây rũ rượi chẳng loe hồng

Lý Đức Quỳnh 

 

ĐỒNG HỌA:

 

KỶ NIỆM ĐẸP

(Thân tặng Sông Thu)

 

Việc đời  có đó cũng thành không

Bị lụy đau buồn giọt lệ đong

Tan hợp vô thường nơi cõi tạm

Nắng mưa biến đổi chốn trần hồng

Gạt đi đêm vắng,hâm niềm nhớ

Ôn lại ngày qua,dạo cánh đồng

Chân bước miệt mài trên cỏ ướt*

Nắm tay phấn khích đón xuân phong.

 

*thú đi chân trần của ST

Thanh Hòa

 

CÙNG HỌA:

 

BÃO

 

Trời xanh bỗng nổi trận cuồng phong

Mây xám ùn lên bạt sắc hồng

Gió giật cành bay… tràn mặt đất

Mưa tuôn lúa nát… rạp trên đồng

Mùa màng thất thoát khôn so kể

Công sức tan chìm khó đếm đong

Con tạo xem chừng ưa chọc giỡn

Dưỡng rồi hủy diệt nhẹ như không!

 041217.

Đoàn Đình Sáng.

 

TIẾP HỌA:

 

LẠI CUỐI NĂM

 

Tuổi hạc ngày đêm xám lấn hồng

Mười hai bến nước phận long đong.

Việc khan sức giảm trông nhiều hướng

Túi nhẹ nhà xiêu quý mấy đồng.

Giấy rách giữ lề gìn mỹ tục

Năm tàn kiếm miếng níu thuần phong.

No ba ngày tết nào đâu dễ

Hay gọi ta nhờ : 1 - 9 . . . KHÔNG !

Trần Như Tùng

 

HỢP HỌA:

 

GIẬT MÌNH

 

Lặng đếm ngày trôi, ngẫm sắc không

Dặn lòng thanh thản dẫu cuồng phong

Gió to Bão táp bền tâm chí

Sóng cả phong ba vững trụ đồng

Ngắm cánh chim bay vòng lẩn quẩn

Mong nơi cõi tạm hết long đong

Giật mình, tóc điểm màu sương khói

Bảy mốt lần xuân, sắc kém hồng

HỒNG PHƯỢNG

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét