Thứ Năm, 7 tháng 12, 2017

THƯƠNG THÂN (Thủ Vĩ Cú Nhất Thanh)

THƯƠNG THÂN…
(Thủ Vĩ Cú Nhất Thanh)


Tôi thương, tôi giận cái thằng tôi
Mười ước cùng mơ hỏng cả mười
Sức khỏe tàn phai, vung mất  sức
Thời xuân trôi tuột, uổng hao thời
Chán chi mãi nuối, lòng hoài chán
Khơi lại càng đau, dạ cứ …khơi
Đếm tuổi từng năm, buồn loạn đếm
Ôi vàng son đấy, thoắt qua ôi!
CAO BỒI GIÀ
07-12-2017


BÀI HỌA:


TỰ THƯƠNG
(Thủ vĩ cú nhất thanh)


TÔI tự thương cho cái phận TÔI
MƯỜI mươi lận đận,...kể chi MƯỜI
SỨC thân dọ dẹo,... sầu hao SỨC,
THỜI thế đảo điên,... ngán lạc THỜI "!"
CHÁN cảnh già nua,... càng đã CHÁN,
KHƠI mùa vơi vớt,... chả đành KHƠI "?"
ĐẾM chi thọ lão,...hoài công ĐẾM,
ÔI ! thuở tráng niên,...vụt mốc ÔI "!"
 12-2017
Nguyễn Huy Khôi


ĐỒNG HỌA:


THƯƠNG MÌNH
(Thủ Vĩ Cú Nhất Thanh)


Tôi biết phen nầy bởi tại tôi
Mười nơi xuôi ngược thể như mười
Bạn nào dư dả luôn nhờ bạn
Thời cứ long đong chẳng gặp thời 
Trách mãi thân già ôm phận trách
Khơi hoài chuyện cũ dậy nguồn khơi
Tủi hờn lữ khách bao niềm tủi 
Ôi chớ ưu sầu...lại khổ ôi!
Như Thu


CÙNG HỌA:


TỦI THÂN 


Tôi tủi  đau thầm cái số tôi 
Mười mơ tốt đẹp vẫn tan mười 
Sức hao trí quẩn , sầu mòn sức 
Thời tận tâm suy  , khổ hết thời 
Chán cuộc đời già  , nào giảm chán 
Khơi vườn hoa mộng vẫn ưa khơi 
Đếm hoài tuổi hạc , từng ngày đếm 
Ôi thuở  xuân thì , đã mất ...ôi 
Minh Thuý 
Tháng 12_2017


TIẾP HỌA:


TỰ TRÁCH
"Thủ vĩ cú nhất thanh"


Tôi trách thân tôi chẳng hiểu tôi
Mười "ngàn" hoài bão" chả nên mười?
Sức không lượng sức bung tàn sức,
Thời chẳng theo thời lánh lụy thời(!)
Chán dạ "ông đồ" sầu dạ chán,
Khơi hồn "thi sĩ" hổ hồn khơi(?)
Đếm sương tóc rụng mòn tay đếm
Ôi !...oán trách gì...lúc phận ôi ?!
       12-2017
Nguyễn Huy Khôi


HỢP HỌA:


KHÚC NGOẶT
(Thủ Vĩ Cú Nhất Thanh)


Tôi đóng khung ngày ngoặt rẽ tôi
Mười phân đậm nét rõ như mười
Thế nồng nàn vượt lên cùng thế
Thời lạnh nhạt theo xuống với thời
Bến cũ còn đây niềm bãi bến
Khơi chừ vẫn đó nỗi trùng khơi
Bạc tiền gặm nhấm thương đời bạc
Ôi cái chung tình ngán ngẫm ôi !
Lý Đức Quỳnh 


CŨNG HỌA:


HƯ THÂN
(Thủ Vĩ Cú Nhất Thanh)


Tôi hư, nên hại cái thân tôi
Mười chuyện chẳng xong cả hết mười
Vận bỏ trôi qua, đành lỡ vận
Thời không ngó tới, phải vô thời
Nhớ đường lối cũ ,khung trời nhớ
Khơi nỗi niềm xưa, bóng dáng khơi
Thế phải làm sao, đời phải thế.
Ôi ta bà cõi, chớ buồn ôi...!
Người Nay


ĐỒNG HỌA:


TỰ TẠI
(Thủ Vĩ Cú Nhất Thanh)


Tôi quá am tường cái phận tôi
Mười mươi biết hẩm vẫn theo mười
Thế xuôi chiều gió, không hòa thế
Thời ngược lòng nhân, chẳng nhập thời
Gạn lẽ thanh cao, bao kẻ gạn?
Khơi nguồn trong sạch, mấy người khơi? 
Giẫm nhau để sống, mình sao giẫm!
Ôi thối giăng đầy… hãy tránh ôi!
 071217.
Đoàn Đình Sáng.


CÙNG HỌA:


BAO GIỜ ĐẠT
(Thủ vĩ cú nhất thanh)


Tôi thường bóp trán nghĩ về tôi
Mười nết người ngay chửa đủ mười.
Ý tưởng đã nhen thành quyết ý
Thời cơ chưa đến phải theo thời.
Dấy lên tâm trạng ghi tờ giấy
Khơi dậy can trường vượt biển khơi.
Sửa muốn mình hay thường khó sửa
ÔI chờ khi đạt mới mừng ! Ôi !
Trần Như Tùng


TIẾP HỌA:


PHẬN HẨM
(Thủ Vĩ Cú Nhất Thanh)


Tôi đã làm chi lạy Chúa tôi!
Mười lần khấn nguyện hỏng luôn mười 
Sức dùng quá lố càng ra sức
Thời đến dở dang  cố kịp thời
Chán chuyện đi buôn,thua thật chán
Khơi màn đàn hát,khổ vì khơi
Đếm năm lần lữa bao lần đếm
Ôi mẹ đoái nhìn lắm ỉ ôi!
Thanh Hòa


HỢP HỌA:


PHẦN SỐ
( Thủ vĩ cú nhất thanh )


Tôi bực vô cùng cái số tôi
Mười phen buôn bán lỗ luôn mười
Sức càng cố gắng càng hao sức
Thời mãi loay hoay mãi lỡ thời
Chán cảnh rỗi tay, làm, lại chán
Khơi điều bận trí, nản, ngưng khơi
Đếm mòn hy vọng, còn chi đếm ?
Ôi, kiếp thằng bần khổ quá...ôi !
Sông Thu



CŨNG HỌA:


CHỊ HỌ


Tôi vẫn nhắc về chị họ tôi
Mười hai con giáp trúng con mười
Dậu đeo kiếp khổ, thương đời Dậu
Thời gánh phận đen, chán số thời
Gợi cảnh bao người đeo đuổi...gợi...
Khơi tình những kẻ đón đưa...khơi
Chồng, con... đến cháu ôm đồm mãi...
Ôi tấm thân gầy héo hắt ...ôi !
Thy lệ Trang


ĐỒNG HỌA:


SỰ THẾ
(Thủ Vĩ Cú Nhất Thanh)


Tôi nhìn trở lại suốt đời tôi,
Mười việc làm xong, dở đủ mười.
Sức tận mòn hơi, còn cố sức,
Thời chưa hội vận, cũng chờ thời.
Chán điều nghiêng ngả, tâm không chán,
Khơi cảnh lọc lừa, dạ chẳng khơi.
Đếm những ngày qua, thân tự đếm,
Ôi gì cuộc thế? Chớ than ôi.
Bảo Trâm 


CÙNG HỌA:


THƠ TÔI
(Thủ Vĩ Cú Nhất Thanh)


Tôi chỉ làm thơ giải trí tôi
Mười câu sai lỗi chín trên mười
Ý vần đôi lúc chưa ăn ý
Thời vận mấy khi bắt kịp thời
Chán nỗi thất niêm không hết chán
Khơi 00điều sái luật chẳng ưa khơi
Đếm bao bài họa hoài công đếm
Ôi khó dường bao ráng nuốt ôi !
THIÊN HẬU


TIẾP HỌA:


VÔ ĐỀ
"Thủ vĩ cú nhất thanh"


Tôi đâu dám phụ nghĩa Cha tôi,
Mười mấy năm, binh nghiệp vẹn mười.
Sức trẻ xông pha rèn tận sức,
Thời trai chinh chiến rạn qua thời!
Chán kỳ ly loạn,... dần quên chán,
Khơi thuở lao lung,...chẳng nỡ khơi?
Đếm tính hết sao điều tính đếm?...
Ôi! ...đời day trở lắm...Cha ôi !?
        12-2017
Nguyễn Huy Khôi



HỢP HỌA:


ĐẾM NGƯỢC


Tôi buồn và ngán ngẩm thân tôi
Mười mấy lần yêu lỡ dở mười
Sức sống mòn dần vì kiệt sức
Thời gian còm cõi bởi qua thời
Chán cho số kiếp, đau hoài chán
Khơi dậy tình côi, buốt vẫn khơi
Đếm ngược đồng hồ, tay ngược đếm
Ôi ngày xưa cũ, vắng xa ... ôi !
Hồng Phượng


CŨNG HỌA:


TỰ THÁN
(Thủ Vĩ Cú Nhất Thanh)


Tôi thường tự nhủ với lòng tôi
Mười mấy năm qua, khổ quá mười
Sức trẻ hao mòn, chừng cạn sức
Thời trai vuột mất, vẫn chờ thời
Chán đời lận đận, càng thêm chán
Khơi chuyện tào lao, cũng cứ khơi
Đếm bậy, đếm xàm, chưa dứt đếm
Ôi, sao đếm xuể tiếng " than ôi " !

Thục Nguyên

1 comments:

  1. Nhờ chủ trang Đường Thi Quán sửa hộ câu3:... không theo thế, thành:... không hòa thế, để không trùng từ với từ: theo ở ngay câu trên.

    Trả lờiXóa