Thứ Hai, 4 tháng 12, 2017

TỰ TRÀO II


TỰ TRÀO II

 

Nhng tưởng ông cao, dáng ngt nghêu

Ai ng m đói hóa ra khu

Tài hèn bc s, li than trách

Đc mng đen phn, ming cu

T đc hơn người quê xn

T ti s k gc dân liu

Nhùng nhng cũng vượt tri thiên mnh

Cà git lai rai, vn th …đu !

CAO BI GIÀ

19-06-2011

 

BÀI HỌA:

 

TỰ LỠM ii

 

Thấy mình ngất ngưởng ngỡ mình nghêu

Đâu biết tong teo dáng lểu khều?

Lêu lổng cuộc cờ dè vợ quát,

Ngất ngư thơ thẩn ngại con kêu?

Mười mươi lối nguyệt còn theo được

Ba bẩy đường quan chả dám liều?

Ì ạch tuổi đeo vào ngưỡng lão

Bữa ngày suông nhạt rượu tu đều!

        12-2017

Nguyễn Huy Khôi

 

ĐỒNG HỌA:

 

TRỰC TÍNH

 

Bạn nhắc: an tâm phận ốc nghêu

Chớ nêu ý kiến móc và khều

Bảy lần uốn lưỡi khi buồn...nói

Chín lượt ngậm mồm lúc muốn...kêu

Khôn chớ thẳng lời e miệng lỡ

Dại thì ngang dạ khiến thân liều

Ta không cam chịu hèn như thế

Dẫu biết im ru lại sống đều.

Sông Thu

 

 

ĐÁP HỌA:

 

TRỘM NGHĨ

 

Chắc gì kém cỏi...phận sò nghêu

Trước cảnh trái ngang...ắt phải khều!?

Trung chính vốn khiêm nhường,dạ thẳng,

Dối gian thường xảo biện mồm kêu (?)

Khôn là cẩn trọng khi hành giả,

Dại vốn khinh khi lúc nói liều!

Lưng thẳng,đầu ngay qua bão tố

Tình lưu muôn thuở, nghĩa san đều!

        12-2017

Nguyễn Huy Khôi

 

CÙNG HỌA:

 

GIÀU BỆNH

 

Tưởng ông sắp nghẻo thất thanh kêu

Đã rách hoá ra trộm lại khều

Cứ tưởng dư thừa tiền chất đống

Ai ngờ chả thiếu, thuốc lêu nghêu

Thầy lang chăm viếng :vong thân kệ

Thương xá năng thăm:thí mạng liều

Khỏi ngại quân gian dòm ngó nữa

Bệnh lâu, hiếm kẻ đến chơi đều.

Thanh Hòa

 

TIẾP HỌA:

 

TỰ LỠM iii

 

Nhác trông...quả lão có lêu nghêu

Coi kỹ ,hình như chỉ khẳng khều?

Thế sự màng chi hoài mắt ngó,

Nhân tình khôn thấu phí mồm kêu!

Thua vài kẻ đụn,đành cam đụn

Được mỗi thằng liều, lại sợ liều?

Đa nhục vẫn ham cầu thượng thọ,

Phập phù,... thể dục vẫn theo đều?

       12-2017

Nguyễn Huy Khôi

 

HỢP HỌA:

 

AI ĐÂY , TA !

 

Ngao nướng thích sài , tướng vốn nghêu

Lại mê sò huyết dẻo tay khều.

Chân thường loẹt xoẹt như ngan chạy

Cổ thoảng hừ hừ tựa mãn kêu.

Phú lục phán phê luôn kẻ trọng

Ngữ ngôn đo đắn chẳng khi liều.

Nết già lẩm cẩm đêm hay tỉnh

Sờ dọc sờ ngang ngáp ngáp đều .

Trần Như Tùng 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét