Thứ Hai, 15 tháng 5, 2017

SAY II


SAY II

 

Cớ chi mà cứ tít cung mây

Cậu, tớ cùng nhau cạn chén này

Tình cũ, bạn xưa vui cứ uống

Số đen, phận hẩm buồn nên say

Lúc say lòng những chê đời nhạt

Khi tỉnh hồn sao ngấm nỗi cay

Men thấm, người quay, cùng đất đảo

Tình tang rót nữa … sầu vơi bay ? ?

CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA:

 

NGỪNG SAY

 

Rượu vào cứ tưởng ở trên mây

Sao vẫn cù nhây mãi thế này ?

Té ngã lại cho cây cối đổ

Lăn quay rồi bảo đất trời say

Lè nhè suốt buổi thần hồn mất

Lải nhải cả ngày mắt lệ cay

Hạnh phúc gia đình chao đảo bởi

Vợ con chán ngán muốn xa bay

Thục Nguyên

 

ĐỒNG HỌA:

 

KHÓ QUÊN


Tuổi già thanh thản thú trời mây
Vài chén quên đi cõi tục này
Kiếp trước thương hoài nên vẫn sỉn
Tình xưa nhớ mãi cứ luôn say
Vơi đi cuộc sống đời đen bạc
Xóa khỏi tâm hồn nỗi đắng cay
Quanh quẩn bên lòng nhiều kỷ niệm
Sao mà ký ức chẳng xa bay
Người Nay

 

ĐỒNG HỌA:

 

NÀNG HÔ TỈNH DẬY

 

Giải sầu rượu đế rủ chơi mây

Giữa chốn mông lung thật giả này

Hái mấy ngôi sao làm đuốc dọi

Rút vài tia gió thả diều bay.

Nắm anh Bắc Đẩu dò phương tới

Múc nước Ngân Hà thử độ cay

Cuội giáng quả đa đau điếng thấy

Nàng hô : Tỉnh dậy hỡi Ma Say !

Trần Như Tùng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét