Thứ Tư, 12 tháng 4, 2017

TIẾNG ĐÀN KHUYA (Khoán Vần)


TIẾNG ĐÀN KHUYA

(mượn vần BÀ,BA,LA,XA,NHÀ)

 

Đâu đây văng vẳng tiếng Tỳ

Thánh thót cung đàn nhịp bốn ba

Giữa chợ ông hề ngồi ngoắc ngoẻo

Bên cồn thằng bé hát lê la

Người về góc phố tìm hoa cũ

Kẻ ở phương trời lặng nẻo xa

Nhịp đập con tim càng bối rối

Hỏi ai tri kỷ - biết đâu nhà

Lê Viên  Ngọc

 

XIN HỌA:

 

LOẠN…

(mượn vần BÀ,BA,LA,XA,NHÀ)

 

Hăng lắm phố tôi có mấy bà

Đầm xòe đánh bộ, bỏ bà ba

Quán bar rượu nốc, khôn lời tả

Hàng hiệu tiền vung , chẳng tiếng la

Sàn nhảy theo thời bao điệu …hot

Vũ trường kết bạn khắp phương …xa

Cậy vào quan hệ, vơ nhiều bạc

Kinh hãi chồng con rúm…ở nhà!

CAO BỒI GIÀ

11-04-2017

 

ĐỒNG HỌA:

 

CHIỀU QUÊ

(mượn vần BÀ,BA,LA,XA,NHÀ)

 

Sương khói chiều thu lạnh Miếu

Nghe hồn lữ thứ nỗi bôn ba

Nhìn quanh quẩn chợ già thui thủi

Ngó tới lui đường trẻ lết la

Cuối bãi hoang tàn muôn dặm vắng

Đầu ghềnh heo hút vạn trùng xa

Người ơi có biết ngàn năm cũ

Vẫn mái đìu hiu quạnh quẽ nhà

                      Lý Đức Quỳnh

                          (11-4-2017)

 

CÙNG HỌA: 

 

BÀ BA LA XA NHÀ

(Khoán đề)

 

Xóm nhỏ quê tui có một

Dân làng vẫn gọi cái tên Ba

Không mua gói kẹo liền quăng ném

Chửa đụng lưng quần đã thét la

Chậm món tiền hời đành vẳng tục

Lâu ngày tiếng dữ cũng đồn xa

Đầy tai ỏm tỏi lời truy chửi

Thật khổ cho ai sống cạnh nhà!

Nguyễn Gia Khanh

(11-4-2017)

 

TIẾP HỌA: 

 

VỀ MÁI ẤM.

(mượn vần BÀ,BA,LA,XA,NHÀ)

 

Về nơi trang trại thắm tình

Đẹp mắt vườn cây xếp bảy ba

Chim cất giọng ngân trên nhánh bổng

Bướm nghiêng cánh lượn giữa cành la

Bưởi xoài trái mọng ươm men ngọt

Lan cúc hoa cười ngát nhụy xa...

Gĩu áo phong sương thân lữ thứ

Vườn xưa đầm ấm cảnh quê nhà

Trần Lệ Khánh 11-4-2017

 

HỢP HỌA:

 

CHUYỆN BÀ BA LA

(mượn vần BÀ,BA,LA,XA,NHÀ)

 

Quê tôi ai cũng mến yêu

Đám nhóc mầm non gọi Mẹ Ba

Cày giỏi cấy tài lừng xứ Bắc

Hát hay nấu giỏi nhất dòng La.

Kính già yêu trẻ làm gương sáng

Dựng xóm xây trường học chốn xa.

Giới nữ hùa theo thành gái đảm

Chồng khoe bảo bối “ngọc yên nhà

Trần Như Tùng

(11-4-2017)

 

CŨNG HỌA:

 

NHIỀU VỢ

mượn vần BÀ,BA,LA,XA,NHÀ)

 

Ông nọ yêu thương đến mấy

Nhưng dồn tình cảm với cô Ba 

Người nhì dữ tợn luôn đanh đá 

Vợ nhất hiền lành chẳng hét la 

Nàng Út giận hờn không dám ở 

Chàng kia khổ sở muốn đi xa 

Chao ơi ! Cái cảnh tham lam sắc 

Đáng quá ! Làm sao ấm cửa nhà 

Minh Thuý

          (11-4-2017)

 

ĐỒNG HỌA:

 

HẬU QUẢ

 

Hai vai oằn oại gánh hai bà

Đã thế còn toan cưới vợ ba !

Tham quá, khổ thân, đừng trách móc

Cày nhiều, mệt xác, chớ rên la

Thói hư, tật xấu không từ bỏ

Bài bạc, rượu chè chẳng lánh xa

Hậu quả, dĩ nhiên nào tốt đẹp ?

Gia đình đổ vỡ, nát tan nhà

Thục Nguyên

 

CÙNG HỌA:

 

XIN ĐƯỢC HỎI..?

 

(Mượn vần Bà Ba La Xa Nhà)

      

Chàng Lê- Ông bỗng hóa ra

Con cái xưa rày vẫn kính Ba

Phong độ ung dung không việc quấy

Ngôn từ thanh lịch chẳng lời la

Tình nghiên Việt phú tài hoa dậy

Duyên bút Hán văn trí tuệ xa...

Chẳng lẽ Ngọc rơi...thành thái giám !

Chuyển đi giới tính--để thêm nhà..?

Trần Lệ Khánh - 11-4-2017

 

TIẾP HỌA:

 

HOA MÃN LAI

(mượn vần BÀ BA LA XA NHÀ)

 

Ông xức dầu thơm vuốt tóc

Khen hoài khen mãi dáng nàng Ba

Mối duyên tương ngộ càng say đắm

Món nợ vô tình chịu mắng la

Cuộc hẹn sân chùa thôi cứ vậy

Cái gì cửa ngọc nỡ đành xa

Người ơi có biết hoa hàm tiếu

Như ánh trăng thu rụng trước nhà

Bạch Thược

 (11-04-2017)

 

HỢP HỌA:

 

ĐƯỜNG TRẦN

( Mượn vần Bà Ba La Xa Nhà )

 

Đường trần mười chặng chốn ta

Bảy đoạn đi rồi, sót lại ba

Lúc trẻ mưu sinh nào ngại khó

Về già an hưởng há kêu la ?

Thân suy trí kém không gì lạ

Cửa tử bước cùng cũng chẳng xa

Thấu hiểu vô thường, thôi thắc mắc

Đời là cõi tạm phải đâu nhà !

Sông Thu

(11-04-2017)

 

CŨNG HỌA: 

 

ÁO EM

(mượn vần Bà Ba La Xa Nhà)

 

Dịu dàng biết mấy áo Bà Ba

Duyên dáng miệt cây của các

Cách trở con sông tình quyến luyến

Cận kề lối xóm nghĩa bao la

Thương từng hôm sớm vai sờn...bợt

Xót những sáng chiều nắng nhạt ...xa

Tà vắn eo thon hai túi nhỏ

Nhớ sao nhớ mãi vẻ quê nhà.

Thanh Hòa

 

ĐỒNG HỌA:

 

HỒI XUÂN...

Mượn vần BÀ, BA, LA, XA, NHÀ

 

Chẳng muốn yên thân có một bà

Nhòm nhèm lão khoái được hai, ba

Đầu thôn quán nước luôn ve vãn

Cuối xóm hàng hoa cố lết la

Xảnh xẹ giày tây vào chợ nhỏ

Xênh xang áo gấm dạo đường xa

Hết tiền, túi lép , thân tàn tạ...

Lủi thủi về quê với vợ nhà.

Thy Lệ Trang

 

CÙNG HỌA:

 

NỊNH VỢ !

Tía bảo con ơi chớ lắm !
Một người đủ mệt giống như ba
Đôi khi cá mặn vờ khen tuốt
Nhiều bữa rau mềm hỏi dám la ?
Mấy tháng kiên trì xơi món cũ
Hai lần đánh bạo thốt lời xa
Đâu ngờ bả mếu rưng rưng lệ
Đành phải im re nịnh bếp nhà !
Như Thu

 

TIẾP HỌA:

 

NHÀ

(Mượn vần BÀ BA LA XA NHÀ)

 

Ngày xưa tôi ở với ông bà

Từ nhỏ ít khi gặp Mạ Ba

Phá phách, vui đùa không biết nghĩ

Khuyên răn dạy dỗ chẳng hề la

Cơ Trời chưa thuận nên lưu lại

Vận nước dần tan phải ở xa

Tất cả đều nằm sâu đất lạnh

Nay chừ với bạn lại là nhà

Bảo Trâm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét