HÒN NGỌC…
Đâu đâu cũng thấy nghẹt…người
xe
Nham nhở, tang thương những
vỉa hè(*)
Ngất nghểu “kim kiều”, trông
bí bức(**)
Nghênh ngang lô cốt, mọc tòe
loe(***)
Mưa mùa sũng ngập không nơi trú
Nắng hạ nồng thiêu chẳng chỗ
che(****(
“Hòn Ngọc” bây giờ ra thế đấy
Còn mơ “chiếu sáng, rõ ư
hề!(*****)
CAO BỒI GIÀ
23-04-2017
(*): Kết quả của Chiến dịch dẹp vỉa hè bằng cách
đục phá hết kể cả công trình đã 100 năm
(**): Các cây cầu vượt bằng
sắt mọc tùm lum, trông thật là tức mắt…
(***): Các dự án đào đường,
dựng lô cốt tràn lan
(****): Các mái che di động
để che nắng mưa trên đầu, chẳng cản trở gì khách bộ hành cũng bị tháo gỡ hết
trong chiến dịch dẹp vỉa hè
(*****): Lời TT. NXP: “Không
chỉ là “Hòn Ngọc” mà Tp. HCM còn phải là “Hòn Ngọc chiếu sáng Viễn Đông”!!!
BÀI HỌA:
GIẢI PHÁP ?
Hai bánh,quan đòi cấm chạy xe*
Hàng rong đuổi tuốt…lộ thông hè
Vườn hoa,tượng đá cào tơi tả
Bậc cấp,cửa nhà đập loét loe
Vút đỉnh văn minh nhờ lực phá
Cao trào tiến bộ cậy quyền che
Thượng tôn pháp luật,lòng xa xót
Quản lý bỏ buông,chấn chỉnh…hề !
Lý Đức Quỳnh
ĐỒNG HỌA:
DƯ
ÂM
Cũng bởi ngoài đường có
lắm xe
Vô tâm phá bỏ dọc quanh hè
Tùm lum cuối phố như vừa đập
Bát nháo bên thềm tựa mới loe
Xót trẻ mồ côi cần chỗ nấp
Thương người khốn khổ thiếu
màn che
Lừng danh thủa ấy đâu rồi nhỉ
?
Văng vẳng dư
âm ngộ quá hề !
Như Thu
CÙNG HỌA:
HÃY SUY
NGẪM...
Hôn Đa sợ kẹt...(định thôi
xe...)
Rằng bởi người đi mới dẹp hè
( Chỉ tiếc trên chưa suy trọn vẹn
để rằng dưới lắm chuyện lu
loe)
Dân nghèo sớm tối đâu nơi bán
Cửa tiệm nắng mưa hết mái che
Xin nghĩ đến bao người kiếm
sống...
Viễn Đông hòn ngọc...phải chi
hề.
Trần Lệ Khánh--23-4-2017.
TIẾP HỌA:
CŨNG VUI !
Đã quá quen rồi cảnh kẹt xe
Dưới đường rồng rắn lấn lên hè
Tiếng còi thúc giục vang inh ỏi
Bụi khói tuôn mù bay tóe loe
Cãi cọ hung hăng, người mắt trợn
Lặng im bực dọc, kẻ tai che
Riêng ta bình thản ngồi quan sát
Như được đi xem một vở hề.
Sông Thu
HỢP HỌA:
VIỄN
VÔNG...
Muốn kiếm thêm tiền phải cấm
xe
Dẹp luôn buôn bán ở quanh hè
Dân nghèo có dịp con ngươi
toét
Quan lớn được thời cái miệng
loe
Bộ não tí hon không thể mở
Công trình vĩ đại chẳng cần
che
Viễn vông hòn ngọc đâu ai
thấy
Rực sáng, xum xoe một đám hề
!
Thy Lệ Trang
CŨNG HỌA:
PHỤC HỒI DANH TIẾNG
Ngày xưa hòn Ngọc chẳng nhiều xe
Phố rộng người thưa thoáng lối hè.
Mát mẻ trong lành hương biển dịu
Lung linh rạng rỡ ánh dương loe.
Đổi thay thời thế gây gian khổ
Quá tải dân cư phải chở che.
Lúc phá để xây càng cóc ghẻ
Phục hồi danh tiếng khó khăn hề .
Trần Như Tùng
ĐỒNG HỌA:
HỒN
NGỌC MỚI
Tiến
sĩ ĐẠI NGU, giải quyết xe
Triệt thằng hai bánh, hết leo hè
Cơm hàng, cháo cốc, đành thua thiệt
Buôn thúng bán bưng, chịu đói loe
Lao động đi làm, chân cẳng lết
Quan to đến sở, xế con che
Viễn đông hòn ngọc là như thế
Thế giới bên ngoài cứ tưởng hề...!
Người Nay
Triệt thằng hai bánh, hết leo hè
Cơm hàng, cháo cốc, đành thua thiệt
Buôn thúng bán bưng, chịu đói loe
Lao động đi làm, chân cẳng lết
Quan to đến sở, xế con che
Viễn đông hòn ngọc là như thế
Thế giới bên ngoài cứ tưởng hề...!
Người Nay
CÙNG
HỌA:
TRÒ HỀ
Ngán ngẩm làm sao nạn kẹt xe
Hết đường nhúc nhích phải leo
hè
Đôi khi va quẹt đầu toe loét
Có lúc đụng nhau trán toét
loe
Dân chúng phận nghèo không
cách đỡ
Quan quyền xế hộp có dù che
Chương trình dẹp bỏ xe hai
bánh
Vừa mới nghe qua tưởng chuyện
hề
Thục Nguyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét