CHONG ĐÊM
Dở giấc nửa khuya dạ thấy buồn
Cơn buồn khó dỗ, thức chong luôn
Muỗi vo nỗi muộn u o vãi
Gió đệm âm sầu lách tách tuôn
Bóng nguyệt luồn khe rây ánh bạc
Thạch sùng tắc lưỡi tiếc tiền muôn
Đêm trường cô độc, lòng man mác
Ai thức thâu canh, có nẫu hồn ?
CAO BỒI GIÀ
2002
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét