BẾN THU
Heo may man
mác lén về rồi
Xanh thẳm
mây trong lẻ bóng côi
Lá đỏ rừng
xa hòa nắng tắt
Sông dài
bến vắng đợi thuyền trôi
Nhạt
nhòa cánh nhạn vờn mây nước
Thấm đẫm
hồn thu trải núi đồi
Cảnh gợi
lòng ai say bến cũ
Gợi khơi ký
ức mãi xa vời !
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA:
HOÀI NIỆM
Người đã ra đi vĩnh viễn rồi
Để ta sống tiếp với đơn côi
Nhớ từng góc phố cơn mưa phủ
Và những dòng sông hoa nắng trôi
Xót phận lục bình trên sóng nước
Thương con chim nhạn giữa nương đồi
Ngậm ngùi số kiếp đời cô lẻ
Còn có gì đâu để ngóng vời !...
Phương Hà
ĐỒNG HỌA:
THU SẦU
Cảnh
vật ngoài hiên đã ngủ rồi
Bên
đèn lữ khách tủi thân côi !
Bơ
vơ xứ bạn nhìn đêm đến
Lạc
lõng quê nhà tính tháng trôi
Thờ thẫn trông người đi giữa
phố
Bâng
khuâng say gót dạo quanh đồi
Hồ thu mặt nước dường im lặng
!
Có
phải trăng non khéo vẽ vời ?
Như
Thu
CÙNG HỌA:
MONG TIN
Hiu hắt nhạt nhoà bóng nguyệt
côi
Thuyền xa bến cũ đã lâu rồi
Nhánh bèo nhô nhấp theo dòng
chẩy
Chiếc lá lững lờ thuận nước
trôi
Gió lạnh se se lùa dốc núi
Sương mờ mỏng mảnh quyện
nương đồi
Chiều thu mãi nhớ lời thề hẹn
Cánh nhạn chân mây vẫn khuất
vời
Thanh Hòa
TIẾP
HỌA:
VÀO THU
Có phải mùa Thu đã đến
rồi
Lang thang một bóng thấy đơn
côi
Sông xưa tĩnh lặng hàng cây
đứng
Bến cũ êm đềm con nước
trôi
Chiều gọi đàn chim về tổ
ấm
Trời giăng mây tím trải nương
đồi
Lá vàng rơi nhẹ bay muôn
lối
Hiu hắt hoàng hôn mộng nửa
vời
Minh Thuý
HỢP HỌA:
VƯỜN THU
Bạn bè cùng lứa ngủ yên rồi
Cúc thắm khoe duyên một đóa côi.
Cuống thẳng đung đưa vờn bóng nắng
Cánh vàng tươi tắn tắm hương đồi.
Tấm thân diễm lệ sao Khuê chiếu
Vẻ dáng khuynh thành ánh Nguyệt trôi
Thu rải heo may dường đón khách
Nhao nhao ong bướm ngóng tin vời .
Trần Như Tùng
CŨNG HỌA:
BẾN THU BUỒN
Ngày thu thuở ấy đã
xa rồi
Biển cả thuyền đơn
mãi lẻ côi
Bờ bến đợi chờ, chưa
hạnh ngộ
Dòng sông chia cắt,
vẫn buồn trôi
Thương ngày lao lý
bên sườn núi
Nhớ buổi quân hành
giửa đỉnh đồi
Thấp thoáng thời
gian vào tuổi hạc
Ngày thu hiu quạnh
chẳng ai vời...
Người Nay
ĐỒNG HỌA:
ĐÔI NGÃ
Biền biệt người xa mãi khuất rồi
Ai còn thương đến cánh Mân Côi
Ba chìm tan tác thân bèo dạt
Bảy nổi lênh bềnh phận bách trôi
Ngụp lặn nửa đời cuồng giữa thác
Chụp bay nguyên kiếp cuống ven đồi
Sum vầy cá nước sao đành đoạn
Đôi ngả còn chi mãi cách vời !
PHAN TỰ TRÍ
CÙNG HỌA:
LỠ LÀNG
Chẳng muốn thì thu cũng tạnh rồi
Ngày dài ta lại đối hồn côi
Ngùi trông bóng nhạn âm thầm lảng
Xót ngóng con đò lặng lẽ trôi
Buổi ấy đưa người sang cuối bến
Đêm nay tiễn nguyệt rụng bên đồi
Mơ chi đặng giấc Nam Kha nữa
Đã lỡ làng nhau cuộc nửa vời!
Nguyễn
Gia Khanh
TIẾP HỌA:
ĐỪNG
THAN...!
Da diết Tình thu* đã đến rồi
Tháng ngày hết cả bị đơn côi
Tuổi già từ đó thêm êm đẹp
Đời sống giờ đây hết nổi trôi
Vài bữa thòm thèm lăn dưới đất
Đôi khi nổi hứng chịu trên đồi
Tám mươi chưa phải là đồ bỏ
Các Cụ đừng than....chớ vẽ vời!
*mối Tình vào tuổi quá "thất tuần" ?
LĐK April 21,2017
HỢP HỌA:
ĐÊM
THU...
Ôi mộng trăm năm đã muộn rồi
!
Trăng sầu chênh chếch rọi
phòng côi
Chập chùng sương gió...niềm
đau gọi
Mờ mịt quan hà...năm tháng
trôi
Lữ khách tìm quên bên quán
trọ
Mùa thu gợi nhớ dưới chân đồi
Áo ai màu lá vàng say đắm
Bướm trắng còn mơ ...giấc nửa
vời !
Thy Lệ Trang
CŨNG HỌA:
THU
Ngày qua ngoảnh lại đã thu rồi
Vẫn bóng,vẫn hình,vẫn cút côi
Bạc nước hiu hiu làn sóng gợn
Xanh trời lặng lặng dải mây trôi
Hải âu phóng lãng tung ngoài biển
Chim sẻ vờn quanh trọ dưới đồi
Cuộn khói tầng không nhòa nhạt tỏa
Sầu ngơ ngác đứng lẻ trông vời
Lý Đức Quỳnh
ĐỒNG HỌA:
LUYẾN TIẾC
Hạnh phúc đơn sơ cũng mất rồi
Còn chăng lẻ bóng với đơn côi
Người đi biền biệt theo dòng
chảy
Kẻ ở ngậm ngùi dõi nước trôi
Thương bậu lôi thôi quanh xó
bếp
Tiếc ngày lầm lũi khuất sau
đồi
Giờ đây hướng mắt về quê Mẹ
Nhớ lúc bên nhau thật tuyệt
vời
Thục Nguyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét