Thứ Năm, 13 tháng 10, 2016

VỘI VÃ BƯỚC THU (Thuận Nghịch Độc)


VỘI VÃ BƯỚC THU

(Thuận-Nghịch độc)

 

Thu bước vội vàng lá mãi trôi

Vắng song buồn đợi thẩn thơ ngồi

Mù sương khuất nhạn vời xa bóng

Lạnh gió se chiều thoảng đắng môi

Ru mộng khúc sầu tơ lặng phím

Rụng hoa nhành úa cảnh trơ chồi

Chừ sao biết gửi lời nhung nhớ ?

Thư lệ đẫm lòng chuốc cút côi.

 

(Nghịch Độc)

 

Côi cút chuốc lòng đẫm lệ thư

Nhớ nhung lời gửi biết sao chừ ?

Chồi trơ cảnh úa nhành hoa rụng

Phím lặng tơ sầu khúc mộng ru

Môi đắng thoảng chiều se gió lạnh

Bóng xa vời nhạn khuất sương mù

Ngồi thơ thẩn đợi buồn song vắng

Trôi mãi lá vàng, vội bước thu.

Nguyễn Gia Khanh

 

XIN HỌA:

 

ÂM THU

(Thuận Nghịch Độc)

(Thuận Độc)

 

Thu sang  não vọng tiếng  hoài trôi

  Trí thả ta tâm  tĩnh lặng ngồi

  trắng mảng sương nhòa khói bếp

Bặt thinh lời tiếng nín răng môi

Ru  hời  điệu ví ngân nga giọng

Lạnh giá  rừng trơ ủ rũ chồi

Chừ  mãi đợi trông hồn  lõng lạc

Thư trao đoạn lệ rướm sầu côi.

 

(Nghịch Độc)

 

Côi sầu rướm lệ đoạn trao thư

Lạc lõng hồn trông đợi mãi chừ

Chồi rũ ủ trơ rừng giá lạnh

Giọng nga ngân ví điệu hời ru

Môi răng   nín tiếng lời thinh   bặt

Bếp khói nhòa sương mảng trắng mù

Ngồi lặng tĩnh tâm ta thả trí

Trôi hoài tiếng vọng não sang thu.

CAO BỒI GIÀ

13-10-2016

 

ĐỒNG HỌA:

 

DÒNG THU

(Thuận Độc) 

 

Thu thềm đếm ngón rẽ dòng trôi

Mộng úa lòng chao lẽ lặng ngồi

Mù trải giọt sương vờn rát mặt

Mắt trào mi lệ rớt mềm môi

Ru lòng trở giấc âu sầu cảnh

Tủi phận niềm dâng giá buốt chồi

Chừ mấy tả tơi vòng khổ lụy

Thư tình vụn vỡ mảnh đời côi.

 

(Nghịch Độc)

 

Côi đời mảnh vỡ vụn tình thư

Lụy khổ vòng tơi tả mấy chừ!

Chồi buốt giá dâng niềm phận tủi

Cảnh sầu âu giấc trở lòng ru

Môi mềm rớt lệ mi trào mắt

Mặt rát vờn sương giọt trải mù

Ngồi lặng lẽ chao lòng úa mộng

Trôi dòng rẽ ngón đếm thềm thu.

Liêu Đình Tự

 

CÙNG HỌA: 

 

BẾN TÀN THU

(Thuận độc)

 

Thu tàn đã rụng lá sầu trôi

Quạnh vắng chiều trông bến lẻ ngồi

Mù mịt gió vây trùng điệp sóng

Ảo huyền mi khép lặng thầm môi

Ru tình ngón lạnh buông hờ khúc

Trẩy hội mùa xưa ngóng lịm chồi

Chừ níu bóng suông dòng tuột chảy

Thư nhàu lại xếp nghẹn niềm côi.

 

(Nghịch):

 

Côi niềm nghẹn xếp lại nhàu thư

Chảy tuột dòng suông bóng níu chừ

Chồi lịm ngóng xưa mùa hội trẩy

Khúc hờ buông lạnh ngón tình ru

Môi thầm lặng khép mi huyền ảo

Sóng điệp trùng vây gió mịt mù

Ngồi lẻ bến trông chiều vắng quạnh

Trôi sầu lá rụng đã tàn thu.

Lý Đức Quỳnh

 

TIẾP HỌA: 

 

THU TÍM CÒN VƯƠNG...

(Thuận nghịch độc)

 

THUẬN:

 

Thu màu sắc tím hững hờ trôi

Bạn đợi chờ ai dáng lặng ngồi

Mù mịt bóng trăng vàng úa lá

Ngỡ ngàng năm tháng nhạt phai môi

Ru êm  nắng thắm hồn gieo hạt

Gọi khẽ chiều xưa mộng nẩy chồi

Chừ mãi vấn vương dù ảo vọng

Thư tình ướt đẫm lệ sầu côi.

 

NGHỊCH:

 

Côi sầu lệ đẫm ướt tình thư

Vọng ảo dù vương vấn mãi chừ

Chồi nẩy mộng xưa chiều khẽ gọi

Hạt gieo hồn thắm nắng   êm ru

Môi phai nhạt tháng năm ngàng ngỡ

Lá úa vàng trăng bóng mịt mù

Ngồi lặng dáng ai chờ đợi bạn

Trôi hờ hững tím sắc màu thu

 

Thy Lệ Trang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét