Thứ Bảy, 8 tháng 10, 2016

SỢ SÚT...QUẦN


SỢ SÚT QUẦN

 

Ngoảnh lại quay đi đã cuối tuần.
Trời còn già cả nói gì xuân.
Răng long rụng bớt vài ba cái.
Tóc bạc dày thêm bảy tám phần.
Leo núi phì phò luôn mấy mũi.
Xuống đèo rũ rượi cả ba chân.
Chiều nay thứ bẩy về ngang ngõ.
Gặp cái hồng nhan sợ sút quần.
HV 7/10/16

 

XIN HỌA:

 

ĐỒNG BỆNH

 

Ừ nhỉ già chưa?... Chỉ lục tuần

Mới đây lão thấy vẫn còn xuân

Tóc tai đen bớt đâu vài đốm

Răng cỏ thưa đi cũng mấy phần

Lội suối sơ sơ đà …mỏi gối

leo đồi tí tẹo đã …run chân

Dẫu đời treo lắm vui cùng thú

Biết phận chả ham, sợ bị…quần!

CAO BỒI GIÀ

08-10-2016

 

ĐỒNG HỌA:

 

VÃI CẢ QUẦN

 

Đếm tuổi thì ra mới thất tuần.
Thảo nào phới phới tựa hồi xuân.
Tung hê nhảy nhót đòi chia số
Cắc cớ ôm eo cũng xía phần.
Tưởng bở chưa chơi mà quặn rốn
Đâu ngờ mới thử đã cuồng chân.
Về ngay ! Tiếng mụ nghe kinh khủng!
Khốn khổ thân ông, vãi cả quần.

PHAN TỰ TRÍ - 08/10/16 

 

CÙNG HỌA:

 

TIN MỚI ĐỌC

Chôm trên báo

 

Ông nọ sơ sơ mới thất tuần

Ra vào thơi thới ngỡ còn xuân

Nhà bên, thiếu phụ xinh ba tám

Mắt tím, môi son đẹp vạn phần

Cổng nhỏ ơ hờ treo mảnh lụa

Dê già hớn hở bước đôi chân

Nửa đêm đàn chó chào inh ỏi

Xất bất, xang bang ...té... rách quần!

Thy Lệ Trang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét