Thứ Sáu, 14 tháng 10, 2016

THẲM LẶNG


THẲM LẶNG

 

Nghe sâu giọt đắng rót hồ tâm

Từ rất xa xăm sóng vỗ thầm

Ngật ngưỡng cơn say chờ bóng ngả

Lửng lơ khói thuốc đợi canh tàn

Phải lời ai điếu đời  than khóc

Hay tiếng trối trăng gió thét gầm

Cau mặt, co mình vầng nguyệt khuyết…

Đất trời sẻ muộn với nhân gian?

CAO BỒI GIÀ

11-10-2016

 

BÀI HỌA:

 

DẶN LÒNG

 

Đôi lần cũng muốn vấn lương tâm

Ta có điều chi phải thẹn thầm ?

Thà sống thanh bần cho tới chết

Quyết không lừa lọc đến khi tàn

Dù bao sóng gió, đành cam chịu

Dẫu lắm thương đau, chẳng hét gầm

Lòng vẫn dặn lòng gìn đạo hạnh

Để hồn sáng mãi với thời gian

Thục Nguyên

 

ĐỒNG HỌA:

 

LẮM NỖI

 

Những tưởng buông ngồi ổn định tâm

Dài đêm nội kết mãi vang thầm

Tầng sâu khắc khoải mùa thu rụng

Đáy thẳm băn khoăn bóng hạ tàn

Dĩ vãng cuồng quay lời khổ rống

Tương lai hoảng loạn tiếng đau gầm

Đường xa nhũn bước đời muôn nỗi

Có thoát ê chề giữa thế gian ?

Lý Đức Quỳnh

 

CÙNG HỌA:

 

TỰ NHỦ

 

Kiếp người hiện diện cõi trần gian

Nào biết xanh tươi hoặc úa tàn

Ki cóp, Thạch Sùng đâu tĩnh dạ

Nợ nần, Chúa Chổm vẫn nhàn tâm

Tùy duyên mà hưởng, đừng ca thán

Biết phận hãy vui, chớ rít gầm

Con tạo xoay vần ta khó cưỡng

Mặc cho sướng khổ, nhận âm thầm.

 121016.

Đoàn Đình Sáng.

 

TIẾP HỌA:

 

CÔ ĐƠN

 

Làm sao yên ổn ở trong tâm

Khi nỗi cô đơn cứ réo thầm

Khắc khoải ngày mong nghe gió rít

Bâng khuâng đêm nhớ ngắm trăng tàn

Lên rừng, lạc lõng trong sương phủ

Xuống biển, hoang mang giữa sóng gầm

Hiu quạnh đường đời riêng lẻ bóng

Có gì vui thú cõi trần gian ?

Sông Thu

 

HỢP HỌA:

 

CẢNH THẾ GIAN.......

 

Vận nước xoay vần, ngẫm xót tâm,
Vùng khô oán khóc, úng than thầm.
Nơi thì nghiệt thử, cây khô tróc,
Chỗ lại cuồng phong, nóc nát tàn.
Ngọc điện cao ngai, còn dở ngủ,
Nê ngưu bé họng, dám đâu gầm.
Buồn thay thời tiết, Trời như thế,
Rỏ lệ nhoà trông, cảnh thế gian.
Nguyễn Quang Chỉnh  



CŨNG HỌA:

 

ĐÊM NAY MỚI THẬT …!

 

Buồn rầu tức tưởi ngấm vô tâm

Dầu hết trăng không một bóng thầm.

Đã hít vài hơi nhìn khói lượn

Lại nâng đôi chén cụng đêm tàn.

Không lời vạc gọi , gà im ngủ

Vắng tiếng trùng kêu, gió chẳng gầm.

Chỉ có con tim tư lự dạo

Ta đâu rồi nhỉ giữa trần gian !

Trần Như Tùng

 

ĐỒNG HỌA:

 

CHÁN NGÁN

 

Trời đất giờ đây cũng chán ngầm

Con người đã mất cả lương tâm

Lời như chân thật đầy dao cứa

Dạ ngỡ bình an chất sóng gầm

Danh lợi bon chen: bày kế độc

Tiền tài giành giựt: lập mưu gian

Tình thương nhân loại không còn nữa

Xã hội ngày nay quá bạo tàn !

Thy Lệ Trang

 

CÙNG HỌA:

 

LẼ THƯỜNG

-\-

Biển lặng trời yên, vẫn sóng thầm 

Cuộc đời là thế, chớ quan tâm 

Lặng im đêm vắng, côn trùng hát

Vắng vẻ rừng sâu, chó sói gầm

Dân đen chân đất, luôn chơn thật

Quyền cao chức trọng, lại xảo gian

Vận thời còn lắm khi đen đỏ 

Bất nghĩa bất nhân sẽ lụi tàn

VT

 

TIẾP HỌA:

 

THAN TRỜI


Cầu nguyện trời cho bớt khổ tâm
Ngày đêm nhức nhối nỗi đau thầm
Tương lai tuổi trẻ đành tan tác
Ước mộng thanh niên chịu úa tàn
Sông núi điêu linh lời gió thét
Biển hồ thê thảm tiếng mưa gầm
Làm sao có được lòng thanh thản
Cả nước lầm than bởi dối gian .
Thanh Hòa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét