MƯA RƠI MÊNH MANG
Hôm giờ nắng đượm ẩn vào đâu
Để sậm mây giăng trĩu phiến sầu
Gió lạnh lùng qua từ hửng sáng
Mưa mờ mịt đổ tận tàn thâu
Dường như buốt phủ từng mơ ước
Ngỡ tựa buồn vương chuỗi nguyện cầu
Gợi tưởng bao điều se sắt nỗi
Mi nhòa tủi ứa chạnh niềm sâu.
Trương Nữ Hương Thủy(10/2016)
Để sậm mây giăng trĩu phiến sầu
Gió lạnh lùng qua từ hửng sáng
Mưa mờ mịt đổ tận tàn thâu
Dường như buốt phủ từng mơ ước
Ngỡ tựa buồn vương chuỗi nguyện cầu
Gợi tưởng bao điều se sắt nỗi
Mi nhòa tủi ứa chạnh niềm sâu.
Trương Nữ Hương Thủy(10/2016)
XIN HỌA:
MƯA CẢM
Ô Trời đổ lệ mãi vì đâu?
Xám đất, đen mây khiến kẻ sầu
Ai oán gì chăng từ sáng hửng
Giận hờn chi mãi suốt canh
thâu
Hạt rơi bổng tựa lời năn nỉ
Giọt vỗ trầm như tiếng khẩn
cầu
Tan tác hồn ai lòng giá dại
Nỗi niềm dưng khoét, khoét
thêm …sâu!
CAO BỒI GIÀ
ĐỒNG HỌA:
MƯA SẦU
Nắng buồn nhân thế có chi đâu.
Để chỗ cho mưa thỏa trút sầu.
Tầm tã buông hờn ngay lúc sớm.
Rì rào xả tủi đến đêm thâu.
Mây còn phiêu lãng bay trên núi.
Nước vẫn ngao du chảy dưới cầu
Ai oán vọng vang xa khắp chốn.
Biển gào oán hận mãi lòng sâu.
Nguyen Huy Vu 12/10/16
Để chỗ cho mưa thỏa trút sầu.
Tầm tã buông hờn ngay lúc sớm.
Rì rào xả tủi đến đêm thâu.
Mây còn phiêu lãng bay trên núi.
Nước vẫn ngao du chảy dưới cầu
Ai oán vọng vang xa khắp chốn.
Biển gào oán hận mãi lòng sâu.
Nguyen Huy Vu 12/10/16
CÙNG HỌA:
MƯA NÁT CẢ THƠ
Hạt mưa be bé trốn đi đâu
Để dáng long lanh bám nét sầu.
Ham hố gì đây cho gió ghẹo
Thì thầm chi đó suốt đêm thâu.
Lang thang thích cá ôm dòng suối
Trôi giạt theo ai núp bóng cầu
Liệu bốc lên mà về với cội
Nát thơ ta sẽ nhốt ngầm sâu .
Trần Như Tùng
TIẾP HỌA:
BẤT CÔNG
Quê Hương chẳng biết sẽ về
đâu ?
Dân chúng lầm than hận với
sầu !
Thu nhập nhỏ nhoi, nhiều ước
nguyện
Tiền lương ít ỏi, lắm nhu cầu
Đồng bào cổ thấp đành câm nín
Cán bộ quyền cao cứ tóm thâu
Xã hội bất công ngày một rõ
Hố ngăn cách biệt lún càng
sâu
Thục Nguyên
HỢP HỌA:
XÔN
XAO NỖI NHỚ...
Quay mặt, nghĩ rằng chẳng
tiếc đâu
Tình như sương khói có chi
sầu?
Ngày qua...xao xuyến... cành
hoa trắng
Đêm lại...ngậm ngùi... bóng
nguyệt thâu
Mây vẫn chờ mong về với biển
Nước còn ao ước chảy qua cầu
Bao năm kỷ niệm chưa quên
lãng
Nỗi nhớ âm thầm sâu...rất...sâu
!!!
Thy Lệ Trang
CŨNG HỌA:
THIÊN TAI
Mưa rơi tầm tã nước về đâu
Ai biết tâm tư đậm nỗi sầu
Lũ lụt quê nhà bao xóm mạc
Rứt
Ray lòng dạ suốt đêm thâu
Lênh đênh nóc mái trên vùng biển
Lóp ngóp đàn trâu dưới góc cầu
Triền núi mẹ ngồi trông dõi mắt
Tìm ai bóng dáng tận miền sâu !
THIÊN HẬU
ĐỒNG HỌA:
HỎI TRỜI
Dám hỏi mặt trời ghé những đâu ?
Buồn giăng cho cảnh phải mang sầu
Mưa tuôn ào ạt chưa buông vãi
Gió quất tan tành chẳng tóm thâu
Biết bấy lý ngư còn vướng thác ?
Bao nhiêu bạc thủy đã qua cầu ?
Trải qua ngàn vạn triền dâu bể
Thiên phận sao đành chịu đắm sâu ?
Phan Tự Trí
Dám hỏi mặt trời ghé những đâu ?
Buồn giăng cho cảnh phải mang sầu
Mưa tuôn ào ạt chưa buông vãi
Gió quất tan tành chẳng tóm thâu
Biết bấy lý ngư còn vướng thác ?
Bao nhiêu bạc thủy đã qua cầu ?
Trải qua ngàn vạn triền dâu bể
Thiên phận sao đành chịu đắm sâu ?
Phan Tự Trí
Bài họa muộn
Trả lờiXóaHỎI TRỜI
Dám hỏi mặt trời ghé những đâu ?
Buồn giăng cho cảnh phải mang sầu
Mưa tuôn ào ạt chưa buông vãi
Gió quất tan tành chẳng tóm thâu
Biết bấy lý ngư còn vướng thác ?
Bao nhiêu bạc thủy đã qua cầu ?
Trải qua ngàn vạn triền dâu bể
Thiên phận sao đành chịu đắm sâu ?
Phan Tự Trí