THỬ CÀN
Thấy người “Thương lượng với thời gian”
Tớ thử mon men bắt chước càn
Râu cạo láng o ,non lại hẳn
Tóc tô đen óng ,trẻ ra chăng ?
Nói nhăng tựa khướu ,lòi năm dạn
Bước choạc như sên ,tố tuổi nhằng
Níu kéo thanh xuân nào …dễ được
Đòi chơi trống bỏi khó muôn vàn
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA:
TRÁCH CÀN
Hết trẻ đến già, chuyện trần
gian
Cất cớ chi mà phải trách càn
Sửa cụ thành thằng, coi chẳng
được
Cưa sừng làm nghé, ngó nên
chăng
Gái tơ đòi hỏi, thêm dang
dở
Gối lỏng rụng rời, lắm nhập
nhằng
Ham hố tục trần mau đứt
bóng
Thảnh thơi tuổi hạc, đó là
vàng
Người Nay
ĐỒNG HỌA:
XIN CAN !
Hơi đâu mà tính chuyện ăn gian
Muốn giấu tuổi đi, chỉnh sửa càn
Dung mạo tân trang: tươi mấy lúc ?
Dáng hình chuyển đổi : được hay
chăng ?
Da mồi tóc bạc...thêm trang nhã
Bước chậm lưng cong...đỡ nhố nhằng
Lão bối càng già càng đáng kính
Một kho kinh nghiệm quý vô vàn
Sông Thu
CÙNG HỌA:
THÔI CHỚ MƠ MÀNG
(Họa 4 Vận)
Hãy bỏ "mưu đồ"
chuyện "dối gian"
Già thì phải chịu, chớ mơ càn
Thời giờ đi mãi, ngăn sao nổi
?
Ngày tháng trôi hoài, cản
được chăng ?
Tốt nhứt không thêm điều rối
rắm
Hay hơn là bớt tính lằng
nhằng
Sống càng bình dị càng thư
thả
Đừng để xác thân tuột thả dàn
Thục Nguyên
TIẾP HỌA:
ĐÁP
ỨNG...
Nhu cầu đòi hỏi của nhân gian
Thiên hạ ngày nay thích sống
càn
Bà muốn dung nhan tươi tắn
mãi
Ông thèm sức lực trẻ trung
chăng?
Tình xuân trai gái còn nhan
nhản
Bản tánh trăng hoa cứ nhập
nhằng
Tân tiến y khoa cung cấp đủ
Bơm, nâng, cắt, xén...đẹp vô
vàn.!
Thy Lệ Trang
HỢP HỌA:
CƯA SỪNG…
Làm nghé - cưa sừng mượn kế gian
Đã hơn thất thập vẫn khai càn
Chân đi khất khưởng say hồn phỏng ?
Miệng nói thều thào líu lưỡi chăng ?
Má cóp nào quên màu thắm
mượt
Răng long lại hám miếng dai nhằng
Khi nao cắt phắng đi…con nợ
Của ấy còn đeo khổ vạn vàn!
Nguyễn Gia Khanh
CŨNG HỌA:
CÓ TẬT . . .
Giấu ngay để thử chút chơi gian
Kích thích tuyệt sao lúc chớm càn.
Sớm muộn chưa ghiền càng thú đẫy
Ngắn dài vương nợ dễ rời chăng.
Vai quan dài chức vơ man mác
Kiếp cáo thêm hang sống nhập nhằng.
Có tật giật mình , xin vái, vái
Giữ kim trong bọc khó vô vàn.
Trần Như Tùng
ĐỒNG HỌA:
TRẺ CHẲNG HAM
Trẻ mãi tìm đâu ở thế gian?
Trường sinh bất tử cũng điều càn
Bạn bè lục tục ra đi hết
Mình tớ, trơ trơ ở lại chăng?
Từ Thức về làng thêm ngớ ngẩn
Cháu con khuất núi rõ nhì nhằng
Chẳng lo lão bối bên ngoài ấy
Giữ ấu tâm đây,quý ức vàn.
Thanh Hòa
CÙNG HỌA:
THÓI ĐỜI
Thói đời sao lắm kẻ tham gian
Bất chấp kỷ cương cứ lấn càn
Đục khoét luân thường nào quá
xá
Bòn soi đạo lý mãi sao chăng
?
Nghĩa tình cuộc thế luôn mờ
mịt
Danh lợi nhân sinh cứ nhẵng
nhằng
Cái bả vinh hoa mù cả mắt
Thanh lương chính trực khó vô
vàn.
Liêu Đình Tự
TIẾP HỌA:
ĐẢO CHỮ CÀN KHÔN
Những muốn vui đùa giữa thế gian
Ngồi không nghịch chữ đảo:khôn càn
Xuôi thì yên ả trời trăng ấy
Ngược để om sòm miệng lưỡi chăng?
Trật tự thường còn nên giản dị
Tôn ti bỗng vỡ hóa nhì nhằng
Xưa nay tồn tại nhiều quy ước
Địa vị xem ra khó đổi vàn.
Lý Đức Quỳnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét