LỖI, RÚT KINH...
Tay già lẩm cẩm mó lung tung
Lỗi đánh máy sao quá lạ lùng ?
Chữ Tác chuyện xưa... thành chữ Tộ
Hành Hung trò mới... rõ Anh Hùng
Dưới trên trên dưới tùm lum...nóc
Đông Bắc Bắc Đông tá lả ... cung
Kinh nghiệm rút hoài sao chả hết
Thôi già xin chớ mó lung tung!
Phan Tự Trí
BÀI HỌA:
TUỔI MỚI LỚN...
Chẳng nhớ sao đầu óc rối tung !
Không mê mà cứ mãi săn lùng?
Chắc vì bướm nọ yêu hoa đẹp?
Hay bởi lòng đây khoái kẻ hùng?
Ngớ ngẩn như vừa sang ả hỏi
Dại khờ tựa mới bị chàng cung
Đêm về khẽ vắt tay lên trán
Chẳng nhớ sao đầu óc rối tung !
Thy Lệ Trang
Chẳng nhớ sao đầu óc rối tung !
Không mê mà cứ mãi săn lùng?
Chắc vì bướm nọ yêu hoa đẹp?
Hay bởi lòng đây khoái kẻ hùng?
Ngớ ngẩn như vừa sang ả hỏi
Dại khờ tựa mới bị chàng cung
Đêm về khẽ vắt tay lên trán
Chẳng nhớ sao đầu óc rối tung !
Thy Lệ Trang
ĐỒNG HỌA:
LỰC BẤT TÒNG TÂM
Già rồi đầu óc cứ lùng tung
Sờ sẫm nào ai có lạnh lùng
Chữ cái mập mờ nghe cái chữ
Tự kiêu lẩm cẩm tưởng kiêu
hùng
Trên điều chẳng thuận đành
cam phận
Dưới bảo không chiều bị cấm
cung
Hạ thảo đông trùng* sao cũng
chẳng...
Quanh năm cứ mãi cảnh lùng
tung.
* Vị thuốc quí
Liêu Đình Tự
CÙNG HỌA:
MIỆNG NHÀ QUAN…
Thỏa miệng nên đời cứ tẩy tung
Nào đâu chuyện cũ bị truy lùng
Phủi tay,lớ ngớ miền vô cảm
Chạy tội,loanh quanh chốn hãi hùng
Nọ lối thanh liêm người thượng đỉnh
Kia đường tử tế kẻ hồi cung
Dân tình khổ ải còn đau đáu
Bia miệng,xin đời chớ tẩy tung!
Lý Đức Quỳnh
TIẾP HỌA:
CHUA XÓT
Thật giả sao mà cứ rối tung
Thẳng đều lại bẻ uốn vòng cung
Ung dung, bọn xấu ngồi vui hưởng
Xấc bấc, người ngay bị đuổi lùng
Thất nghiệp, cử nhân thành thảm hại
Có tiền, kẻ cướp hóa oai hùng
Thôi đừng nghĩ nữa thêm chua xót
Xã hội bây giờ cứ rối tung.
Sông Thu
HỢP HỌA:
ĐÃNG TRÍ
Cứng tay năm ngón khoái hoành tung
Đãng trí tự đâu mắt phải lùng
Gờ hát hát gờ luôn thich lẫn
Ốn ồn ồn ốn cứ tranh hùng.
Khi thì cau mặt mồm nên rãnh
Lúc lại nở mày mũi tựa cung.
Gửi trọn tỉnh say sờ nắn phím
Cứng tay năm ngón khoái hoành tung
.
Trần Như Tùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét