HỒN THU
Ngây ngây bách thảo cuối
chiều thu
Mây trắng lang thang cõng gió
phù
Lá đỏ rướn cong mình khát
vọng
Nắng vàng ngơ dịu sắc trầm tư
Cánh cò lãng đãng vời thăm
thẳm
Giọng sáo mơ màng rót véo vu
Rừng ới chiều ơi rơi chậm nhé
Có người khách ngẩn lặng hồn
ru .
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA:
TÌNH THU
Da diết bên thềm đắm giọt thu
Cung thương dìu dặt nốt giao phù
Chiều buông tâm tưởng hồn trầm não
Nắng tắt cảm hoài dạ lặng tư
Lối mộng héo hon niềm cảm xúc
Đồi mơ heo hút gió vi vu
Canh tàn mòn mỏi trong nhung nhớ
Giấc ái đêm về vẫn mãi ru.
Liêu Đình Tự
ĐỒNG HỌA:
HỒN
THU
Chiều
xuống đâu rồi giọt nắng thu
Còn
mơ đau đáu cõi thiên phù
Gió
khua màn tuyết nhàu phong độ
Mưa
gặm cây ngàn rũ thái tư
Đâu
đó tiếng bầu gieo quạnh vắng
Kia
rồi điệu trúc thổi vi vu
Lòng
như có gợn vương dòng rối
Nhớ
lắm đêm về một tiếng ru .
PHAN
TỰ TRÍ
CÙNG HỌA:
HOÀI
NIỆM THU
Lá
bàng đỏ quạch giã từ thu
Làn
gió heo may giỡn thổi phù
Vạt
cúc đung đưa, hoa nở rộ
Cánh
diều chao liệng, sáo vi vu
Ngân
nga xóm vắng đàn ai vọng
Dìu
dịu đêm trường tiếng mẹ ru
Bản
quán khôn vơi bao kỷ niệm
Lòng
xao tràn ngập nỗi ưu tư.
140816.
Đoàn
Đình Sáng.
TIẾP
HỌA:
NỖI
SẦU THU
Trên
cành lỗ chỗ nắng vàng thu
Xuống
vội chiều mây gió phập phù
Lá úa
lao xao niềm khắc khoải
Sương
mù bảng lảng nỗi sầu tư
Đường
xưa vắng lạnh chìm u uẩn
Chốn
trọ cô sầu nhốt quạnh vu
Nước
chảy theo dòng không trở lại
Sao
lòng khát nhớ sáo diều ru
Lý Đức
Quỳnh
HỢP
HỌA:
ĐỢI THU
Khi hoàng hôn xuống
lại chờ thu
Man mác rừng nghe gió
thổi phù
Bến nhớ đò xưa lòng
thắc thỏm
Lá rơi màu úa dạ sầu
tư
Giọt mưa thánh thót
như ai hát
Tiếng phách nhịp
nhàng tựa giọng ru
Réo rắc cung đàn bên
biển vắng
Tiếng tiêu buồn bã
trổi vi vu !
THIÊN HẬU
CŨNG HỌA:
THU DẠO
Cùng em vui dạo
ngắm rừng thu
Cành lá rung rinh
gió phập phù.
Lan mởn tươi màu
khoe diễm lệ
Khỉ già ôm trẻ
ngó suy tư.
Ăn sim ngòn ngọt
mơ thời bé
Nghe suối rì rào
nhớ khúc ru.
Giã biệt ngàn
xanh nhìn ngoái lại
Nỗi lòng tràn
ngập tiếng vi vu .
Trần Như Tùng
ĐỒNG HỌA:
TIẾNG THU XƯA...
Hãy lắng nghe từng nhịp võng ru
Trời cao lơ lửng dải ngân phù
Lá vàng phủ kín triền sông vắng
Gió nhẹ bao trùm đỉnh núi vu
Lãng tử dừng chân miền giá lạnh
Giai nhân dệt
mộng bến sầu tư
Cung đàn trổi khúc mùa trăng cũ
Ơi tiếng tơ lòng hay tiếng thu?
Thy Lệ Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét