MƯA NGÂU
THÁNG BẢY
Sụt sùi tháng bảy giọt mưa ngâu
Như khóe mắt ai đổ lệ sầu
Xa cách trọn năm...đằng đẵng nhớ
Xum vầy một buổi...ngậm ngùi đau
Xui chi gắn bó duyên tơ tóc
Lại khiến chia lìa cuộc bể dâu ?
Ô Thước thương tình cho gặp gỡ
Tủi mừng đan kết vạn dòng châu
Sông Thu.
XIN HỌA:
THƯƠNG MỐI TÌNH NGÂU
Thương lòng trước cảnh vợ chồng
Ngâu
Xa cách đôi đàng , thật xót đau
Tả mạn Ngưu Lang nghề mục súc
Hữu bờ Chức Nữ nghiệp tằm dâu
Dăm ngày xum họp, chưa tan
lệ
Bao tháng chia lìa, lại nhỏ châu
Ô Thước thoảng qua trời tháng bảy
Trần gian luống cảm cũng mênh sầu!
CAO BỒI GIÀ
07-08-2016
ĐỒNG HỌA:
NGƯU LANG-CHỨC NỮ
Vạn thuở thương hoài phận cặp Ngâu
Vì yêu mới chịu cảnh ly sầu
Chăn trâu, kẻ biếng đành mang tủi(*)
Nghe sáo, người mê phải chuốc đau
Kết cánh nên cầu tình quạ khách(**)
Cho duyên thắm mộng nghĩa tằm dâu
Khóc cùng Ngưu-Chức khi thu đến
Khiến cả người đời hứng giọt châu.
(*) Tích: Chức Nữ vì
mê tiếng sáo của Ngưu Lang là vị thần chăn trâu của Ngọc Hoàng, nên bị Ngọc
Hoàng bắt 2 người phải xa nhau hai đầu sông Ngân.
(**)Tích: chim Ô (quạ) và
chim Thước (khách) kết cánh thành cầu Ô Thước.
Nguyễn
Gia Khanh
CÙNG HỌA:
NHÂN TÌNH – CHÂU
BÁU
Rả rích mưa buồn giữa tháng ngâu
Trời ơi sao nỡ cuộc gieo sầu
Chàng Ngưu khắc lậu bùng thương nhớ
Ả Chức canh tàn ủ đớn đau
Chỉ ước trai trần làm chú rể
Hằng mơ gái hạ kết nàng dâu
Cầu treo nhắn quạ về trên tấu:
Có phải nhân tình mới báu châu?
Phan Tự Trí.
TIẾP HỌA:
TRỊ TỘI
Nắng hạn lâu ngày chẳng giọt ngâu
Bỗng dưng lũ quét xót xa sầu
Nơi nầy úng ngập đầy thương cảm
Chỗ
nọ khô cằn lắm khổ đau
Có phải
trời hành bao chú rể
Hay chăng quỷ phạt các nàng dâu
"Ngàn vàng" vất bỏ không lo giữ
Trị
tội phen nầy tuôn lệ châu . . .
Nhật Hạ
HỢP HỌA:
YÊU THỜI A CÒNG
Nhạt nhòa tích truyện vợ chồng Ngâu
Tụi trẻ giờ đây hiếm giọt châu
Sống thử bầy đàn, thôi chẳng ngượng
Ngủ chung nam nữ, bỏ không sầu
Trai hư khó kiếm nơi làm rể
Gái đốn khôn tìm chốn nhận dâu
Cha mẹ nuôi con mong tử tế
Nay là gánh nặng, nhói lòng đau.
070816.
Đoàn Đình Sáng.
CŨNG HỌA:
THU NIỀM !
Thu thềm gợi luyến sắc hương
ngâu
Khắc khoải tơ vương đắm giọt
sầu
Một khoảng trời thương mòn
mỏi đợi
Hai bờ nỗi nhớ dật dờ đau
Chạnh dòng ký ức buồn nhân
thế
Cảm cảnh phong trần xót phận
dâu
Xao xuyến niềm xưa mờ mịt lối
Trầm luân bể ái đẫm làn châu.
Liêu Đình Tự
ĐỒNG HỌA:
TÌNH THU
Mưa gió u hoài tháng bảy Ngâu
Biệt trông vời vợi ngút thêm sầu
Dòng Ngân nhớ đợi trào lên khóc
Ô Thước thương chờ nín lặng đau
Dẫu biết vô thường nay ruộng lúa
Mai nhìn biến đổi đã nương dâu
Mà sao vẫn thế,tình thu cũ
Đến hẹn khơi lòng những giọt châu
Lý Đức Quỳnh
CÙNG HỌA:
CHUNG THỦY
Cảm mối duyên hài giữa bến ngâu
Bao nhiêu giọt lệ bấy ưu sầu!
Sông ngân ngóng đợi lòng buồn tủi
Chồng vợ chia lìa nỗi đớn đau!
Đàn quạ xây cầu thương chú rể
Người đời xót phận quý nàng dâu
Hàng năm tương ngộ rồi từ biệt!
Bịn rịn khôn cầm lã chã châu!
Như Thu
TIẾP HỌA:
TỐT MÙA NGÂU
Mẹ từng dặn lại “Tốt mùa Ngâu”
Là lúc nhà ta bớt bớt sầu.
Củ muống* mẩy con ăn đậm ngọt
Vống bầu** béo nhộng cắn không đau.
Giảm đàn vịt đẻ thời thưa trứng
Tăng lượng tằm non đợt tốt dâu.
Cũng kiếp chăn trâu mà khó vợ
Cảm ơn Ngưu Chức lệ thành châu .
Trần Như Tùng
*Khoai lang
**Loại kiến to khâu lá làm tổ lớn trên
câycao.
HOWPJ
HOAJ:
CHUYỆN
TÌNH NGÂU
Đôi lòng tan tác giữa mùa
ngâu
Một kiếp phong sương, một kiếp
sầu
Phương đó- đêm dài ôm trái
đắng
Nơi này nguyệt lạnh phủ hồn
đau
Chàng Ngưu lặng lẽ chôn niềm
nhớ
Ả Chức ngậm ngùi giấu giọt
châu
Mấy độ trăng tròn rồi lại
khuyết
Mịt mờ...chốn cũ với
nương dâu !
Thy Lệ Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét