HƯƠNG THỪA
Dạ thầm nhung nhớ mắt ai xưa
Tươi trẻ Long lanh khéo liếc
đùa
Chẳng tiếng mà như muôn tiếng
gởi
Không lời ấy tựa vạn lời đưa
Xa xăm lắm lắm mây im lãng
Ngăn cách mênh mênh bóng lặng
ùa
Chiều choạng nghe cao cơn gió
phảng
Nơi nao còn giữ chút hương thừa ?
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA:
KHÔNG QUÊN
Nhớ Bến Vân Đồn, một thuở xưa
Ta từng vất vưởng sống đời
thừa
Cũng xây mộng ảo, đêm trăng
mật
Cũng đấp thành hờ, buổi đón
đưa
Cứ ngỡ tình nồng hăm hở đến
Đâu ngờ gió lạnh bỗng dưng ùa
Thế rồi xa cách từ khi ấy
Thầm trách Cao Xanh khéo cợt
đùa
Thục Nguyên
ĐỒNG HỌA:
TRÊN SÔNG
TRĂNG...
Em vẫn ngọt ngào như thuở xưa
Lúc im khi động tựa trêu đùa
Tôi mê mẩn ngắm quên chèo khuấy
Thuyền ngẩn ngơ nhìn mặc gió đưa
Chúm chím môi cười, khuôn nguyệt
rạng
Long lanh mắt liếc, ánh sao
ùa
Giơ tay toan nắm,,,ôi tan biến !
Leo lét trong khoang ngọn nến thừa.
Sông Thu
CÙNG HỌA:
LỐI
CŨ, TÌNH XƯA...
Một sớm em về thăm lối xưa
Đàn ai vang vọng chút âm thừa
Vòng tay...hơi ấm...đêm hò
hẹn
Ánh mắt ...tình nồng...thủa
đón đưa
Áo trắng tơ mềm bay phất phới
Đường mòn dốc cũ bước reo đùa
Bao năm tóc bạc màu sương
điểm
Còn lại quanh đây tiếng gió
ùa !
Thy Lệ Trang
TIẾP HỌA:
KHÚC NHẠC XƯA
“Tiếng đàn tôi” ấy, nhớ em xưa
Tóc xoã
huyền mơ, gió nhẹ đùa
Tiếng sáo
vi vu, sương sớm đọng
Lời ca tha
thiết, bóng chiều đưa
Ngọt ngào
duyên thắm, hồn tan biến
Da diết
tình sâu, mộng vỡ ùa
Hơn sáu
mươi năm như mới đó
Giờ đây âm
hưởng vẫn dư thừa.
Văn Thanh
HỢP HỌA:
VUI THAY HƯƠNG NGÁT
Bà này, nhìn chúng nhớ ngày xưa
Cánh trẻ hai ta ít dám đùa.
Cày cấy ruộng nương may lại sát
Họp hành xe đạp cứ đòi đưa.
Người sau tinh nghịch phun hương
ngát
Đứa trước u mê ghét gió ùa.
Cái nguýt cái lườm ra vẫn thế
Ông ơi vui quá chuyện không thừa.
Trần Như Tùng
CŨNG HỌA:
DÁNG XƯA
Khắc khoải cung sầu nhớ dáng
xưa
Quên sao tuổi ngọc thuở vui
đùa
Cảnh đời dâu bể tình trôi dạt
Sự thế điên cuồng mộng đẩy
đưa
Cách biệt phương trời mây héo
hắt
Xa xôi viễn xứ gió ầm ùa
Bao thu vàng võ hoài trông
ngóng
Thổn thức lòng ai mặc dẫu
thừa.
Liêu Đình Tự
ĐỒNG HỌA:
TIẾNG VỌNG
Tuổi đã theo ngày…tiếng vọng xưa
Ngây thơ lúng liếng mắt trêu đùa
Sân trường lá tán,màu thương hẹn
Dãy phố cây hàng,lối nhớ đưa
Huyễn ảo trời thênh làn khói lộng
Hư vô biển thẳm gió khơi ùa
Âm ba sóng dội vào tâm khảm
Đọng lại niềm riêng những thiếu,thừa
Lý Đức Quỳnh
CÙNG HỌA:
TÌNH QUÊ.
Xin trời cho lại thủa xa xưa
Tóc xoã bay bay với nắng đùa
Bồ kết nhà ai ngào ngạt tỏa
Móng rồng cửa trước ngát hương đưa
Rộn ràng ngóng đợi tim nồng cháy
Khắc khoải chờ mong gió lốc ùa!
Giã biệt thôn trang từ buổi ấy
Bâng khuâng gợi nhớ chút duyên thừa .
Thanh Hòa
TIẾP HỌA:
HƯƠNG CÒN LỬA NGÚN
Neo lại ơi đò phải bến xưa ?
Trách ai thuở ấy chút bông
đùa
Ra đi lặng lẽ đau lời gởi
Ở lại âm thầm xót gió đưa
Tủi chất mỗi bào thêm hẫng
hụt
Sầu đong càng lắc lại dư
thừa
Ủ bao kỷ niệm còn hương nữa
Giờ đã bùng lên ngún
lửa ùa.
PHAN TỰ TRÍ
HỢP HỌA:
NHỚ MẤY THU ƠI!
Võng động đêm buồn tiếng hát xưa
Dư âm réo rắt cứ bông đùa
Hoa tàn nhạt sắc nhành rơi rụng
Phím lạnh nao lòng khúc tiễn đưa
Cố quận người mong hồn mộng ủ
Tha hương kẻ bước gió mưa ùa
Heo may khéo cợt làn môi úa
Nhớ mấy thu ơi! cũng đã thừa.
Nguyễn Gia Khanh
HƯƠNG CÒN LỬA NGÚN
Trả lờiXóaNeo lại ơi đò phải bến xưa ?
Trách ai thuở ấy chút bông đùa
Ra đi lặng lẽ đau lời gởi
Ở lại âm thầm xót gió đưa
Tủi chất mỗi bào thêm hẫng hụt
Sầu đong càng lắc lại dư thừa
Ủ bao kỷ niệm còn hương nữa
Giờ đã bùng lên ngún lửa ùa.
PHAN TỰ TRÍ