TIỄN BIỆT
Cứ ngẩn ngơ trông cuối dặm
ngàn
Sầu nào sánh nổi phút ly tan
Chưa nguôi cuộc mộng ngày
xuân thắm
Đã chạnh hồn ta buổi nắng tàn
Giã bạn buồn giăng trời lữ
thứ
Chia tay lệ thấm bước quan
san
Thuyền ơi biết thuở nao về
bến ?
Để khách lòng xưa lặng tiếng
đàn !
Nguyễn Gia Khanh
XIN HỌA :
SẦU LY BIỆT
Phút tiễn người đi cách biệt ngàn
Hồn như hóa đá, dạ như tan
Tâm tình chửa cạn đành thôi đoạn
Cuộc rượu chưa say đã vội tàn
Mốt nọ ai lưuvề dốc núi
Mai này kẻ lạc chốn thiên san
Đôi đường bặt bóng, lời
thương nhớ
Đêm vẳng nghe xa tựa giọt đàn !
CAO BỒI GIÀ
16-02-2016
ĐỒNG HỌA :
BUỒN KHI CHIA BIỆT
Chia tay...lặng tiễn khách mây ngàn...
Cuộc thế thường bày chuyện hợp tan.
Hoan hỷ chung vui khi tết đến.
Muộn phiền gián cách lúc xuân tàn.
Chim bay vút thẳm trời xa thẳm...
Ngựa lạc đường san bước đạo san!
Một nửa vần thơ theo lữ khách...
Bao giờ gặp lại...họa cung đàn..?
Trần Lệ Khánh
CÙNG HỌA :
CHIA TAY NGÀY XUÂN
Người đi về tận chốn non ngàn
Vui cuộc nào rồi cũng phải tan
Ánh nến bập bùng soi chóng
lụi
Ngọn đèn rực rỡ sáng mau tàn
Nhớ nhung gặp mặt cùng chia
sớt
Thương mến cầm tay đã sẻ san
Khắc khoải lại năm dài ngóng
đợi
Ngẩn ngơ chờ tiếp nối cung
đàn…
Lê Trường Hưởng
TIẾP HỌA :
SẦU LY BIỆT
Tiễn bạn về nơi núi bạt ngàn
Nỗi sầu ly biệt mãi không tan
Đường xa hun hút, chiều hoang
vắng
Trời tím mênh mang, nắng úa
tàn
Sương xuống phủ mờ ga tỉnh lẻ
Lệ dâng ướt đẫm mảnh khăn san
Gió lên xào xạc rung cành lá
Gợi nhớ miên man một khúc đàn
....
Phương Hà
CŨNG HỌA :
THEO BÓNG NGƯỜI ĐI
Nhìn bóng dần xa phía gió
ngàn
Hàn huyên tâm đắc khó tiêu
tan.
Bên nhau hồ hởi khi trăng
khuất
Nhập bọn lang thang lúc tiệc
tàn.
Tay nắm dung dăng vờn quế lộ
Lòng dâng hoan hỉ vượt thiên
san.
Ba năm lời hẹn dài hay ngắn
Mong chóng so dây tiếp nhịp
đàn .
Trần Như Tùng
HỢP HỌA:
CÔ ĐÔI THƯỢNG NGÀN
Ngơ ngẩn cô Đôi chốn thượng
ngàn
Lễ rồi ký ức vẫn không tan
Sơn trang tà áo chưa buồn đổi
Thủy mạc vầng trăng nỡ vội
tàn
Ngọc điện rời xa mơ tiếng hú
Kim môn tạm biệt nhớ màu san
Cơm lam măng trúc mùa sau ghé
Lắng mãi tiên sa thấm giọt
đàn !
Phan Tự Trí
CÙNG HỌA :
TIỄN BẠN
Nhìn theo gió lộng cuối phương ngàn
Thắt thỏm mơ hồ cuộn khói tan
Vẫn biết dùng dằng người sẽ biệt
Mà sao nắm níu lệ chưa tàn
Nghìn trùng một thoáng vui hòa hợp
Vạn thuở miên trường nhớ sẻ san
Chẳng bến dòng trôi tuồn tuột mãi
Trời xưa đã bặt tiếng xưa đàn !
Lý Đức Quỳnh 16.2.2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét