KHỈ ĐỔI QUÊ
Ngó
Khỉ xem kìa ngạo nghễ ghê
Giữa
nơi đô hội, sống lè phè
Bia
lon ướp lạnh khui sành điệu
Hoa
quả nguyên tươi hốt rõ nghề
Chót
vót tầng cao, đùa thỏa thích
Dọc
ngang phố xá quậy tung hê!
Phải
rừng đã bị người lên phá
Nên
Khỉ giờ đòi hoán đổi quê ?
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA :
Trò Khỉ
Ai chưa từng thấy chắc chưa
ghê
Nếu đã gặp qua, hết phởn phè
Những tưởng thú cầm không
giỏi láo
Đâu dè dòi bọ cũng chuyên
nghề
Ăn gian, làm dối, mồm leo lẻo
Rút ruột, trộm đồ, dạ hả hê
Thời đại văn minh sao lắm khỉ
?
Bỏ rừng, ra phố sống xa quê ?
Thục Nguyên
ĐỒNG HỌA :
HỌ NHÀ KHỈ
Kiếp đời loài khỉ thỏa lòng
ghê
Tự tại ung dung sống phỡn phè
Ngày đến trèo leo trông lão
luyện
Mùa sang hái lượm vẻ lành
nghề
Sơn cùng núi thẳm vui hăm hở
Hải tận rừng sâu sống hả hê
Thuở trước tổ tiên từng chánh
quả
Nối truyền dòng dõi ngát
hương quê.
Liêu Đình Tự
CÙNG HỌA :
NGÓ KHỈ
XỔNG CHUỒNG
(Họa bốn vần)
Ngó khỉ xem
kìa cũng thú ghê
Trèo leo đú
đởn vốn quen nghề.
Trộm bia
ngửa cổ khoe hào hứng
Cướp quả
nhe răng tỏ hả hê.
Nhưng vẫn
thua người trò bệnh hoạn
Lại càng
kém thế chốn dao kề
Cái tài bắt
chước đà gây hại
Kẻ phạm lan
tràn mọi xóm quê.
Trần Như
Tùng
Chuyện xảy ra ở Quận 11,
TP.HCM: Có một chú Khỉ do ai đó nuôi đã xổng chuồng và thế là Chú sống tự do
trên các cành cây, nóc nhà cao. Chú căn lúc chủ nhà nào sơ sểnh là lọt vào nhà
mở tủ lạnh cuỗm trái cây, nước ngọt... kể cả bia chú cũng không từ rồi tót lên
cao mà thưởng thức. Đương nhiên cả khu phố điên đầu!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét