MƯỜI LĂM –
TRĂM NĂM
Trăng già thì cũng mãi mười lăm
Còn tuổi Ta dồn cộng mỗi Xuân
Xà độc tới già da lại lột
Nhân sinh lên lão dẻ đâm nhăn
Phải chăng da rắn còn sinh ích
Này ấy đời người chỉ có danh
Danh lợi mấy ai đều đạt nhỉ
Thôi đành vui vậy, cầu trăm năm !
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA :
TỰ NHỦ
Chỉ cần
đạt đến chín mươi lăm
Cũng được
gọi là đã mãn xuân
Đâu thể đi
hoài chân chẳng mỏi ?
Lẽ nào
sống mãi trán không nhăn ?
Tình yêu
trong sáng, đừng mê sắc
Sự nghiệp
bình thường, chớ háo danh
Đến lúc
hành trang rời cõi tạm
Tiếng thơm
còn để lại ngàn năm
Thục
Nguyên
ĐỒNG HỌA :
CÁT BỤI NGÀN NĂM
Đông rồi sao vẫn
cứ lăm lăm
Níu kéo thời
gian với tuổi xuân ?
Mặt lão mong chi
còn mắt sáng
Thân già đâu
tránh khỏi da nhăn !
Miệt mài một
thuở say quyền tước
Mòn mỏi bao ngày
tiếc lợi danh
Rốt cục trở về
làm cát bụi
Âm thầm trong vũ
trụ, ngàn năm...
Sông Thu
CÙNG HỌA :
KIẾP
NGƯỜI
Mười sáu trăng tròn chẳng phải lăm
Đời người đang độ bước vào xuân
Trăm năm đến đích răng đà rụng
Một cõi đi về mặt đã nhăn
Sanh lão thế nhân theo định luật
Tử sinh tạo hóa hẳn thành danh…
Đường trần dong ruổi bao kỳ vọng
Ai biết đời mình mấy chục năm.
Liêu Đình
Tự
TIẾP HỌA
:
TRAI GỌI TRẦN
TÌNH
Thật tình chẳng có máu ba lăm
Tuổi trẻ nên hồn rạo rực xuân
Thấy gái - tươi cười - dù mắt híp
Gặp bà - hớn hở - dẫu da nhăn
Mát tay, học dốt nhưng sành điệu
Dẻo miệng, óc đần vẫn sáng
danh
Thời các mệ mê Xuân tóc đỏ
Tội gì giữ tiếng- được bao năm?
Thy Lệ Trang
CŨNG HỌA :
ÁNH
CHỚP – NGÀN NĂM
Thời gian cõi tạm có bao lăm
Biết thế thân già cứ ngóng xuân
Mắt toét không đèn khêu nhó nhó
Bụng sình mấy cữ túm nhăn nhăn
Đừng ham miếng cứng mà hư sự
Chớ tiếc phần ngon tổ hão danh
Phận mỏng cánh chuồn liều bạt gió
Chỉ là ánh chớp cũng ngàn năm !
PHAN TỰ TRÍ
Thời gian cõi tạm có bao lăm
Biết thế thân già cứ ngóng xuân
Mắt toét không đèn khêu nhó nhó
Bụng sình mấy cữ túm nhăn nhăn
Đừng ham miếng cứng mà hư sự
Chớ tiếc phần ngon tổ hão danh
Phận mỏng cánh chuồn liều bạt gió
Chỉ là ánh chớp cũng ngàn năm !
PHAN TỰ TRÍ
Xin góp bài họa muộn:
Trả lờiXóaÁNH CHỚP – NGÀN NĂM
Thời gian cõi tạm có bao lăm
Biết thế thân già cứ ngóng xuân
Mắt toét không đèn khêu nhó nhó
Bụng sình mấy cữ túm nhăn nhăn
Đừng ham miếng cứng mà hư sự
Chớ tiếc phần ngon tổ hão danh
Phận mỏng cánh chuồn liều bạt gió
Chỉ là ánh chớp cũng ngàn năm !
PHAN TỰ TRÍ