DẠ TƯỞNG
Về đâu
sương nặng gửi con thuyền
Trăng
khuyết giăng sầu cuối tháng giêng
Thăm thẳm
đêm đen chờ ảo ngộ
Bồng bềnh
mây trắng đợi cơ duyên
Thênh
thang bước Nguyệt rong trời lộng
Tù túng
lòng người quẩn cõi riêng
Te tẻ,
giật mình gà gọi sáng
Hằng kia
những tưởng vẹn cung liền !
CAO BỒI
GIÀ
BÀI HỌA :
CHUYỆN TÌNH ĐÊM TRĂNG
Lênh đênh mặt
nước, bóng đôi thuyền
Bàng bạc vầng
trăng đêm cuối giêng
Anh ở bên này
say khúc nhạc
Em nơi khoang ấy
đợi tơ duyên
Ngọt ngào giọng
hát trao mơ ước
Xao xuyến tâm
hồn đón ý riêng
Tấp lại song
song, ta gặp gỡ
Ngày mai trà
rượu đến nhau liền
Sông Thu
ĐỒNG HỌA :
ĐỒNG ĐIỆU
Thi hữu muôn phương hội một thuyền
Đam mê xướng họa đã ra giêng
Vần thơ gửi bạn thanh tao sắc
Điệu tứ thổi hồn réo rắt duyên
Hội quán tâm giao tươi luống mộng
Thi đàn tri kỷ thắm niềm riêng
Nghĩa nhân khắc cốt giai bằng hữu
Kết nối tình ta mãi gắn liền!
Liêu Đình Tự
CÙNG HỌA :
GIẤC MƠ CÒN ĐỌNG
Khuya vắng sương trăng đẫm mạn
thuyền
Bâng khuâng trời nước buổi ra giêng
Nào đâu cá quẫy mà giăng lưới
Cứ tưởng tiên sà mãi ngóng duyên
Sao vượt nôn nao bờ mộng cũ
Ngâu dầm lạnh buốt nỗi niềm riêng
Mơ sang tháng bảy, ngày chưa rạng
Ô Thước cầu đen đã nối liền ?
PHAN TỰ TRÍ
TIẾP HỌA :
AI VỀ QUẢNG TRỊ
Ai ra Quảng Trị
xuống chung thuyền
Chốn ấy đang còn
buổi lạnh giêng
Gặp kẻ tâm đầu
xây mộng đẹp
Cùng người ý hợp
nối tơ duyên
Câu hò giã gạo
nghe vần lạ
Giọng hát đưa đò
thấy điệu riêng
Quê mẹ bây giờ
trù phú lắm
Về thăm bạn sẽ
mến yêu liền
Trần Ngộ
HỢP HỌA :
DỖI HỜN
Đừng vội
vã chi bước xuống thuyền
Nghĩ rằng
mọi việc để ngoài giêng
Biết đâu
chỉ thắm còn treo nợ ?
Chẳng lẽ
môi hồng đã hết duyên ?
Vững dạ
cho qua cơn bão táp
Bền lòng
giữ chặc mảnh tình riêng
Thời gian,
liều thuốc luôn công hiệu
Ta, bậu
rồi đây sẽ nối liền
Thục Nguyên
ĐỒNG HỌA :
HẠNH
PHÚC
Có phải sông kia vẫn đợi thuyền?
Trở về thăm bậu đến sau giêng
Rụt rè ngỏ ý mơ tròn mộng
Bối rối trao lời nguyện thắm
duyên
Sưởi ấm cõi lòng chung gối chiếc
Tô hồng cuộc sống xóa niềm riêng
Vườn đào khoe sắc hoa cùng bướm
Hạnh phúc dâng cao một dãy liền.
Như Thu
TIẾP HỌA :
TRÊN SUỐI YẾN
Đền Trình suối
Yến bước lên thuyền
Viếng hội Chùa
Hương buổi giữa giêng.
Thoang thoảng
hương bay nhòa tục khí
Bồng bềnh đò
lướt hướng thiền duyên.
Tâm hồn thanh
thản du miền thẳm
Cảnh trí u linh
gạt nỗi riêng.
Tiếng mõ đôi lần
lan mặt nước
Một vùng Thiên
Địa Phật Nhân liền !
Trần Như Tùng
ĐỒNG HỌA :
AN NHIÊN
Sóng nước lênh đênh một chiếc thuyền
Ung dung nhàn hạ đến ra giêng
Cuối năm bận rộn chưa hoàn thiện
Ngoài tháng thong dong hẹn thắm duyên
Đôi lứa hợp tan tùy số kiếp
Một mình quạnh quẽ tạo niềm riêng
Cho nên trăn trở thêm phiền phức
Sum họp chia ly sẽ đến liền !
THIÊN HẬU
CÙNG HỌA :
TRỞ LẠI.
Trở lại
dòng Côn đâu bóng thuyền,
Đôi bờ hiu
hắt gió chiều giêng.
Sông hồ
lữ khách còn vương nợ,
Năm tháng
con đò cũng nhạt duyên.
Vai áo
phong sương tràn nghĩa cả,
Câu thơ
bụi bặm ngập tình riêng.
Nắng
nghiêng rười rượi nghe hoang vắng.
Nhức nhối
chim xa cánh chẳng liền!
28.02.2016
VÕ TẤN
HÙNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét