Tiễn biệt cụ Dê;
Nghinh chào anh Khỉ.
Mừng năm mới, kẻ kẻ tươi vui;
Đón Xuân sang, người người
hoan hỷ.
Lai rai nhấm nháp:
Hương vị Tết, lắm thú mê say ;
Chuyện chàng Thân, muôn màu
thú vị.
Hẳn tài cán lắm, mới ngồi
chung chiếu lão “Ba Mươi”;
Chắc công lao nhiều, nên đứng
sánh vai hàng“thập nhị” ?.(1)
Khỉ nào ai có lạ :
Cả hàng cả họ trèo cây đu
nhánh, kẻ kẻ giỏi giang;
Toàn quyến toàn gia bắt chí bới
lông, ngày ngày chăm chỉ.
Cũng mày cũng mặt, ngồi ngồi đứng
đứng nào khác dáng người;
Nhưng tính nhưng tình, nhảy
nhảy đu đu rõ là trò khỉ .
Dẫu đôi hàm vẩu, buồn tủi tênh tênh;
Có cái trôn son, sướng vui tí tỉ.
Tinh khôn nghịch ngợm như ma;
Ranh mãnh lẹ nhanh tựa quỷ.
Ngẫm chuyện khỉ cũng lắm :
Xưa vài cha ông phát tiết
thành gốc tổ loài người;
Nay toàn con cháu trung trinh
vẫn y nguyên giống khỉ.
Chả vất vả trên đồng, long
đong giữa phố, suốt kiếp tính toan;
Cứ tung tăng trong rú, nhảy
nhót đầu cành, một đời dạn dĩ.
Quả ngọt no lòng;
Trái ngon thỏa chí.
Nhàm núi rừng, thỉnh thoảng vào
xóm, đùa con trẻ chọc phá dân làng;
Chán hoa quả, lâu lâu xuống đồng,
xoáy rau khoai bẻ tha bắp bí.
Món ngon vật lạ ngốn chẳng e
dè;
Thức uống đồ ăn xơi không
khách khí.
Lưỡng lự bỏ xoài lấy mít, hoa quả vung vãi hoang tàn ;
Tham lam vào nách ra tay, khoai
ngô rớt rơi phung phí.(2)
Ấy chẳng vừa :
Dùng mai bổ cuốc đại tài;
Múa gậy vung cây tuyệt kỹ.
Bắt chước thôi khỏi bình ;
Tò mò cũng hết ý.
Vua săn chuột, ai sành miếng
bằng mèo ?;
Chúa dòm nhà, ai nổi danh hơn
khỉ ?(3)
Ca dao thời lắm khúc nga ngâm;
Tục ngữ vốn nhiều câu von ví.
Chó chê lá lông, mặc mồm chó,
Khỉ chu mỏ khì khì;(4)
Chuột mỉa hôi hám , thây mõm chù, Hầu nhe răng há hí .(5)
Nhai phải gừng cay, mồm xoa miệng
xuýt, ấy đấy kìa người;
Cắn nhằm ớt hiểm, mày nhó mặt
nhăn nào đâu mỗi khỉ.(6)
Vốn giống Hầu chỉ mồm kêu hu
kêu hú, mười phân thiệt thòi;
Mà nhà Khỉ chịu tiếng hứa cuội
hứa lèo, thập phần phi lý.(7)
Chốn khỉ ho, giờ người đã trú cùng cư ráo trọi, nào sợ ma
thiêng;(8)
Nơi Cò gáy, nay xóm đà lan
lẫn mọc tùm lum, hết chê chướng khí.
Thì Mai cũng lên ảnh lên phim;(9)
Thời Khỉ ắt về thành về thị.
Phọt phẹt tài hèn hóa “Quân
Vương” “Bá Tước” khuấy đảo “Rạp xiếc rong”;
Cao siêu võ giỏi như “Đại thánh” “Tề Thiên” múa may “Tây
du ký”.
Diện áo đóng quần, làm xiếc cho
kẻ kẻ sướng miệng hi ha;
Đi hia đội mão, diễn hề mong người
người vỗ tay ầm ĩ.
Đâu phải bỡn:
Suy bộ pháp bầy Khỉ, nhân
gian sáng chế Hầu quyền;
Ngẫm thói quen lũ Mai, người
thế vẽ bày võ khỉ .
Dùng mưu xỏ ống lừa hầu;(10)
Giở ngón rung cây nhát khỉ.(11)
Nhưng ấy khỉ đừng dại
chước người;
Và xin người chớ làm trò khỉ.
Bởi lẽ:
Nhiều khi sao trông khỉ như
người;
Lắm lúc lại thấy người giống
khỉ.
Thoắt ẩn thoắt hiện nhân tâm;
Chợt giả chợt lòe nghĩa khí.
Bày cử chỉ tráo trâng;
Giở ý lòng thô bỉ.
Ồ cũng lạ:
Chả bò chả cắp, sao gọi chứng
ban cua;
Nào nhảy nào trèo, mà kêu
bệnh ban khỉ.
Khỉ gió văng thế buồn sao;
Khỉ khô chửi chi lạ nhỉ?
Người Đà Lạt quen quá Đồi Cù;
Dân Miền Tây lạ chi cầu khỉ.
Này khỉ không kêu khỉ thằng
ranh;
Ấy người lại mắng người đồ khỉ.
Năm mới năm me:
Họ nhà Khỉ vào thơ lên báo
rộn ràng ;
Hình ảnh Thân kín
lịch tràn bìa ầm ĩ.
Chốn chốn cầu may;
Nơi nơi ước hỉ.
Chúc kẻ kẻ quanh năm hạnh
phúc, suốt tháng vui tươi;
Chúc người người vạn sự an
lành, muôn điều như ý.
Tào lao chuyện khỉ, vui mấy phút
rông dài;
Tán phiếm ngày Xuân, bậy đôi
vần giải trí.
CAO BỒI GIÀ
Ghi chú:
(1): “Ba Mươi”: Ông Hổ; “Thập
Nhị”: 12 con giáp.
(2):: Khỉ xuống ruộng bẻ bắp,
có tính tham lam cắp 2 trái bắp vào 2 nách , rồi 2 tay lại giơ lên hái 2 trái
nữa. Thế là bắp từ nách lại rơi ra. Cứ tham như thế thành ra khỉ bẻ rất nhiều
bắp mà chỉ lấy đi được rất ít. Tương tự hái xoài rồi, thấy mít lớn hơn thì lại
tham, bỏ xoài lấy mít…
(3): Tục ngữ có câu: Nuôi khỉ
dòm nhà
(4): Tục ngữ có câu: Chó chê
khỉ lắm lông.
(5) Ca dao có câu:
Chuột chù chê khỉ rằng hôi
Khỉ lại trả lời cả họ mày
thơm
(6) Tục ngữ có câu: Nhăn nhó như khỉ ăn
gừng và Mặt nhăn như khỉ ăn ớt.
(7) Tục ngữ có câu: Hứa hươu
hứa vượn.
(8) Tục ngữ có câu Nơi khỉ ho
cò gáy.
(9) Có nơi gọi khỉ là Mai.
(10)Tục ngữ có câu: Khư khư
như Đười ươi giữ ống; Khi vào những khu rừng có nhiều Đười Ươi thì người ta
thường xỏ tay vào 2 ống tre, Đười Ươi thường nhảy ra bắt người bằng cách nắm
chặt 2 cánh tay. Lúc ấy người ta chỉ việc rút tay ra mà chạy.
(11) Tục ngữ có câu : Rung
cây nhát khỉ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét