NỞ MUỘN
Lẻ
loi nở muộn một bông mai
Nhạt
sắc Xuân qua, ai đoái hoài
Dạ
tủi cam tâm trong nghịch cảnh
Thân
cô trọn phận giữa muôn loài
Trăm
hoa, thủ lĩnh đành hoang phế
Tứ
quí, hàng đầu chịu nhạt phai
Giữa
cảnh chiều hôm sầu độc bóng
Chạnh
lòng lắm lúc mình…như mai !
CAO
BỒI GIÀ
BÀI HỌA :
HOA HOÀNG ANH
Hoàng anh đem đọ khó thua mai
Cho dẫu xuân qua thắm đượm hoài
Sống với núi rừng tuy khác cảnh
Vui cùng thành thị cũng chung loài
Bao phen nắng nóng tình không
nhạt
Mấy độ mưa dầm nghĩa chẳng phai
Tủi phận vô danh hàng tiểu tốt
Sắc màu rực rỡ đẹp hơn mai
Trần Ngộ
ĐỒNG HỌA :
CHỈ CÓ MAI
“Chớ bảo xuân
tàn hoa rụng hết
Đêm qua sân trước nở cành mai”
Đêm qua sân trước nở cành mai”
Mãn Giác Thiền sư
Chớ nghĩ xuân tàn cũng úa mai
Tình hoa dẫu muộn vẫn mong hoài
Cười theo giá tuyết đà bao kẻ ?
Cợt với hàn phong được mấy loài ?
Lá trụi cành phơi màu vẫn thắm
Ong qua bướm lại sắc nào phai
Dù cho vạn đóa khoe hương ngát
Ngưỡng mộ muôn đời chỉ nhất mai !
Nguyễn Gia Khanh
CÙNG HỌA :
THẸN VỚI MAI.
Rực rỡ đầu hồi một cội mai,
Vàng mơ nắng sớm cứ thơm
hoài.
Xuân sang nảy lộc tươi đôi
nhánh,
Tết đến bung hoa sáng vạn
loài,
Dãi nắng dầm mưa lòng chẳng
nhạt,
Tắm sương gội gió dạ không
phai.
Lâng lâng trà sáng bên song
cửa,
Lắm lúc giật mình thẹn ...
Với mai!
VÕ TẤN HÙNG
Trường
THCS Phước Hưng,Tuy Phước,Bình Định)
TIẾP
HỌA :
MONG
Mong sao Đất Nước có ngày mai
Đừng để người dân vất vả hoài
Dẫu thấp hay cao đều một gốc
Dù sang hoặc khó vẫn cùng
loài
Chung tay bồi đắp, nguyền
không nản
Trì chí dựng xây, quyết chẳng
phai
Đến lúc Giang san ta đổi mới
Đồng bào toàn quốc đón Xuân
Mai
Thục Nguyên
HỢP HỌA :
DANH
XƯA CÒN VỌNG...
Đêm
qua sân trước một nhành Mai
Đã
gợi Thi Nhân mối cảm hoài...
Vững
gốc gió sương không bợn vẻ
Thanh
cành mảnh dáng khác bao loài.
Nụ
ươm màu đẹp thân cây dưỡng
Hoa
rực sắc tươi--ánh nắng phai
Nổi
tiếng ngàn xưa...danh vẫn vọng :
"
Nhát sinh đê thủ bái hoa mai " *
TRẦN LỆ KHÁNH 17-2-2016.
* ( Thánh Quát đã viết câu :
" Nhất sinh đê thủ bái hoa mai"
CŨNG HỌA :
HUÊ
MUỘN
Hiên nhà
tĩnh tọa một Nàng Mai
Tết chẳng
phô hoa được nhắc hoài,
Hẳn có tim
hồng chừng hiểu ý
Phải gìn
tiếng tốt mãi cho loài.
Hôm xưa nụ
hé rồi nhanh chậm
Mốt sẽ hoa
khai gởi thắm phai.
Cho dẫu một
bông thôi cũng quý
Em là Huê
Muộn của ngày mai.
Trần Như
Tùng
HỢP HỌA :
HOÀI MƠ
Giông bão đã làm úa vóc mai
Người đi thầm lặng nỗi u hoài
Sương chiều lạnh buốt thân cô lữ
Đường vắng chênh vênh bóng lạc loài
Mắt biếc năm xưa còn lóng lánh?
Áo vàng thủa nọ có nhòa phai?
Muôn trùng nào biết ngày tao ngộ
Vẫn mộng bên nàng dưới cội mai.
Thy Lệ Trang
TIẾP HỌA :
BÂNG
KHUÂNG
Cứ vấn vương hoài một sắc mai
Nên lòng nặng trĩu nỗi u hoài
Ngày vui thoáng chốc còn lưu luyến
Nỗi nhớ miên man khiến lạc loài
Ngơ ngẩn thương trăng đêm nguyệt
tận
Ngậm ngùi tiếc nắng buổi chiều phai
Thời gian vùn vụt qua song cửa
Người ấy bây giờ trắng tóc mai ?
Sông Thu
ĐỒNG HỌA :
BÂNG KHUÂNG
Bên thềm sót
lại một nhành mai
Chợt xót lòng
đau mối cảm hoài
Ngọn gió lay
buồn đêm giá buốt
Ngày đông rét
đậm áo len phai
Đường đi cách
trở sầu xa vợi
Nỗi nhớ vờn
quanh bước lạc loài
Lặng ngắm
hoàng hôn chìm khuất dạng
Bên thềm sót
lại một nhành mai!
Nguyễn Đắc Thắng
TIẾP HỌA :
HOA RỤNG
Sáng ngày sân trước rụng hoa
mai
Xúc động tâm tư mối cảm hoài
Cánh mỏng rã rời dường khác
giống
Hoa xinh héo úa hẳn sai loài
?
Đâu người lưu luyến thương bông thắm?
Đâu người lưu luyến thương bông thắm?
Nào kẻ u hoài tiếc nhụy phai?
Ngẫm cảnh tang thương duyên
phận bạc
Ngày xuân ngắn ngủi tựa hoàng
mai
Thanh Hòa
ĐỒNG HỌA :
PHẬN HỒNG NHAN
Thương thay phận nữ một nhành mai
Trắc ẩn niềm tư dạ cảm hoài
Trước cảnh phong trần xơ xác phận
Giữa đời sương gió hẩm hiu loài
Hương tàn ngọc nát ân tình nhạt
Liễu rũ bèo trôi giấc mộng phai
Canh cánh bên đời cơn ấm lạnh
Chạnh dòng ký ức động lòng mai!
Liêu
Đình Tự
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét