THĂM CÔ HÀNG PHỞ
Lâu lâu ghé quán Phở cô em
Nghi ngút hơi đưa đã thấy thèm
Miếng nạm mềm tơi, tài ngón thái
Nước dùng ngọt dịu, khéo tay nêm
Đũa tô sạch sẽ thêm mời mọc
Sợi bánh bùi thơm lại dẻo mềm
Ngon miệng no lòng, ôi! nhất
khoái…
Vị hương nhớ mãi, khó lòng quên !
CAO BỒI
GIÀ
BÀI HỌA :
XƠI PHỞ
Giả đò ăn sáng
để thăm em
Nghĩ đến
mùi thơm cũng phát
thèm
Nước ngọt vì nhờ
mồm giỏi nếm
Phở ngon bởi cậy
miệng quen nêm
Xem qua
đã biết gân hơi
cứng
Thử lại cho hay
thịt khá mềm
Không thể chần
chừ thêm được nữa
Liền xơi tới
tấp, dễ gì quên ?
Thục Nguyên
ĐỒNG HỌA :
QUÁN PHỞ NGON
Nhớ phở hay là
muốn gặp em ?
Vừa ăn vừa ngắm
cũng vơi thèm
Thịt mềm nhờ bởi
tay rành xắt
Vị ngọt còn
do lưỡi khéo nêm
Trong vắt nước
dùng thoang thoảng béo
Trắng tươi cọng
bánh ngất ngây mềm
Món ngon bổ khỏe
và lôi cuốn
Cô chủ tuyệt vời
không thể quên.
Sông Thu
CÙNG HỌA :
CẢM TẠ KHÁCH QUÝ
Cảm tạ anh vừa ghé quán em
Hai tô tái nạm thỏa cơn thèm
Rau trồng đất sạch không phân bón
Phở nấu xương nhừ chẳng bột nêm
Bánh vị thơm bùi vì gạo mới
Trà hương ngọt lịm bởi chồi mềm
Vui lòng quý khách là tiêu chuẩn
Trở lại đầu tuần, nhớ chớ quên!
Bửu Tùng
Cảm tạ anh vừa ghé quán em
Hai tô tái nạm thỏa cơn thèm
Rau trồng đất sạch không phân bón
Phở nấu xương nhừ chẳng bột nêm
Bánh vị thơm bùi vì gạo mới
Trà hương ngọt lịm bởi chồi mềm
Vui lòng quý khách là tiêu chuẩn
Trở lại đầu tuần, nhớ chớ quên!
Bửu Tùng
TIẾP HỌA :
PHỞ
Đi vào chốn thực
kiếm tìm em
Cảnh tượng, mùi
thơm khiến dễ thèm.
Bàn thấp bàn cao
nhìn hết chỗ
Khách ngồi khách
đứng kín như nêm.
Gà quê lợn cỏ
tình quen thuộc
Tim hoẵng đùi
dê vị ngọt mềm
Có chuyện không
lành khoe nghiện phở
Vợ nhà cơm bữa
cứ luôn quên !
Trần Như Tùng
HỢP HỌA :
NĂN NỈ VỢ.
Bao ngày chưa dám ngỏ cùng em
Món phở lâu nay thấy quá thèm
Cơm ở nhà ta nhai miệng đắng
Bánh trong quán họ húp môi mềm
Chiều anh mấy bữa là vơi nhớ
Ăn nó vài hôm sẽ chóng quên
Thiên hạ thường xuyên dùng chẳng
ngấy
Còn anh coi đó: vị tra nêm… ???
8-12-2015.
Đoàn Đình Sáng.
TIẾP HỌA :
NHỚ EM
Phải rằng
nhớ phở quá ,hơn em ?
Khỏi nói
,nhìn thôi cũng đỡ thèm
Buổi sáng
nhà hàng đông tựa nhét
Ban trưa
gác quán chật như nêm
Lỡ hôm chủ
nghỉ :vè giòn cứng
Gặp bữa
nàng coi :tái nạm mềm
Quả rõ
người ta thay đổi vị .
Đôi lần đã nếm ,khó ai quên .
Đôi lần đã nếm ,khó ai quên .
Thanh Hòa
CÙNG HỌA :
PHỞ
Bây giờ thế giới biết tên em
Chỉ nhắc mà thôi khối kẻ thèm
Mấy lớp thịt bò thân mịn đỏ
Vài khoanh bánh phở sợi tươi mềm
Miếng ngầu, miếng nạm ngon nhờ cắt
Nước béo, nước trong ngọt bởi
nêm
Xe lửa* một tô là hết sẩy
Kèm thêm ớt đỏ- nhớ đừng quên !
*Xe lửa; Tô lớn nhất
Thy Lệ Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét