KHÔNG QUẦN MÀ BẮT ĐEO DÂY NỊT
Làng xóm tui nè có oách không
?
Nhà tranh, vách đất, cổng bê
tông
Hụt hơi dựng lếu đôi cây cột
Cong đít vay quanh mấy triệu
đồng
“Chính sach” quan thôn đe kẻ
chống
“Chủ trương” cấp xã ép dân thông
Vẽ nên hình ảnh nông thôn …
mới:
Dây nịt bắt đeo , dẫu cởi … truồng
!!
CAO BỒI GIÀ
27-12-2015
BÀI HỌA :
ĐIỀU KHÓ HIỂU
Hỏi rằng giàu có ? Dạ thưa không
Xây cổng cho oai với tổ tông
Nghèo muốn làm sang dù tốn
bạc
Đói ham nở mặt dẫu
hao
đồng
Mọi ngành nhà nước đang rao giảng
Toàn thể nhân dân cũng đã thông
Chỉ một điều thôi hơi khó hiểu
Sao mang dây nịt lúc trần truồng ?
Thục Nguyên
ĐỒNG HỌA :
XƯA VỐN Ở TRUỒNG
Làng bạn như vầy oách chứ không.
Cửa vào vững trãi dám ai tông.
Giữ gìn tranh lá nhà vài thước
Bảo vệ tiền kho cỡ vạn đồng.
Sách lớn lợi nhiều quan thấu triệt
Dân thường nghĩ cạn xã tinh thông.
Ai qua cũng nói : nông thôn
..."mới"
So với ngày xưa NGÕ Ở TRUỒNG
Trần Như Tùng
CÙNG HỌA :
BẮT ĐEO DÂY NỊT
Nhà lá hỏi xem có rởm không ?
Phải chăng quan sợ chuyện xe tông
Mái tranh giột nát dòm mưa nắng
Cột đá dựng cao ngó ruộng đồng
Đường lối chi chi, dân chẳng hiểu
“Thằng cu nhồng nhộng”, xã chưa thông
Lại đi bắt nó đeo dây nịt
Bất chấp rằng ai vẫn ở … truồng!
NS
Đã
nghe tiết giá, Tết về rồi
Thế
giới mong rằng sẽ khá vui
Đất
nước yên lành lo cuộc sống
Con
người hạnh phúc hát bài chòi
Khỉ
lanh tiến đến chào may tới
Dê
cụ lui về… tiễn xúi trôi
Phước
lộc dân nghèo mau được hưởng
Lo
gì Tết đến hỡi người ơi !
NS
Theo báo Lao Động (19-12-2015):
Căn nhà lá sau chiếc cổng bêtông
Nhiều ngôi nhà của người dân ở xã Phương Phú, huyện Phụng Hiệp (tỉnh Hậu Giang) có “không gian kiến trúc” độc đáo chưa từng thấy. Phía trước là hai trụ bêtông màu mè làm cổng, nhưng không cửa, không rào. Hai cái trụ dựng lên chơ vơ làm cảnh, không ra cổng nhà mà cũng chẳng ra cái gì, vì mục đích gì. Bóp méo trán cũng không hiểu người dân ở đây làm gì lạ lùng, dại dột như vậy.
Hỏi ra mới hay, dân đâu có “điên”, mà do cán bộ địa phương chỉ bảo, nói thẳng ra là bắt buộc. Họ bắt dân xây cổng bằng bêtông theo quy cách xã đưa ra để đủ điều kiện công nhận xã nông thôn mới. Nhiều người nghèo, đời sống khó khăn, phải đi vay tiền để xây trụ bêtông. Đi qua hai trụ bêtông đó là căn nhà lá xơ xác, nhìn tương phản cay con mắt. Không dân nào muốn làm cái chuyện oái oăm này, nhưng cũng phải chấp hành lệnh trên.
Huỳnh Thị Mỹ - một người dân ở ấp Phương Hòa, xã Phương Phú - trình bày: “Nhà tôi thiếu trước hụt sau, nhưng cán bộ ấp tới lui nhiều lần, ép phải làm cổng rào nên tôi phải vay mượn 1,2 triệu đồng để làm hai cây cột, còn phần mái trên thì chưa có tiền làm”. Chẳng biết mấy ông quan xã nghĩ gì khi nghe dân nói những điều này.
Nguyên nhân cũng là bệnh thành tích, để được công nhận xã nông thôn mới, người ta ép dân làm những chuyện vô lý, ngược đời như vậy. Họ bắt xây cổng không phải là vì thương dân, lo cho đời sống của người dân, mà vì quyền lợi của cá nhân họ. Được khen thưởng, được nhiều danh hiệu và được thăng quan tiến chức, đó là những quyền lợi mà dân không bao giờ được hưởng. Trong vụ xây trụ bêtông này, không biết có sự chỉ đạo của huyện, của tỉnh hay không?
Xin kính thưa quý ngài, giá trị thực chất của nông thôn mới không phải là những trụ bêtông “trơ trẽn” mà các ngài nghĩ ra, mà là chất lượng sống của người dân, là hạnh phúc của người dân. Dân cần những ngôi trường khang trang cho trẻ em đi học, những bệnh xá có đầy đủ thuốc men và y-bác sĩ có trình độ chuyên môn đáp ứng nhu cầu khám-chữa bệnh, dân cần nguồn nước sạch để sinh hoạt, môi trường sống yên lành không kẻ cướp hay trộm cắp.
Giá trị của nông thôn mới chính là chất lượng hành chính của chính quyền cơ sở. Dân ao ước có một chính quyền trọng dân, vì dân, phục vụ dân. Ở các thôn, xã đó không cần trụ bêtông vô tri lòe loẹt, mà cần những cán bộ trí thức giản dị, những công chức
chuyên nghiệp.
Còn cường hào, lý trưởng đời mới, cho dù bêtông hóa cả huyện thì nông thôn vẫn cũ
Lê Thanh Phong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét