THUỐC LÀO
Lỡ dại say theo khói thuốc
lào
Bây giờ muốn bỏ: Khó, ôi
chao ! !
Lập lòe kéo rít, lo tim mệt
Sòng sọc phun mù, chắc phổi
lao !
Con trách ho hen, e thẹn
quá…
Vợ chê hôi hám, ngại ngùng
sao …?
Thôi mai bu nó đem chôn
quách
Đừng để cho Đây biết chỗ …
đào !
Cao Bồi Già
BÀI HỌA:
CHẲNG
MƠ, ĐÀO !
Đi
đâu ? vợ đuổi tuốt sang Lào!
Không
lẽ chia lìa: Khó lắm! Chao !
Cảnh
đã nước này, đành quá cảnh
Lao
rồi chiêu ấy, phải theo lao !
Bơ
vơ trăng khách, chơi cùng cuội
Đơn
chiếc cung người, bạn với sao
Đến
lạy em thôi ! xin trở lại !
Thà
cho đêm lạnh chẳng Mơ, Đào !
Phan
Tự Trí - 7/10/2015
ĐỒNG HỌA :
CHẾT
KHÔNG CHỪA
Bị
dính bùa mê của ả Lào
Tránh
rồi, bập lại, bỏ buồn, chao!
Đam
mê ngất lịm say vì khói
Ủ
rũ nằm chờ chết bởi lao
Trót
dại, tham duyên đành phải thế
Lỡ
khờ, gánh nợ tránh làm sao
Nếu
mà… mợ nó còn thương hại
Chôn
điếu cùng tôi xuống huyệt đào
7-10-2015.
Đoàn
Đình Sáng.
CŨNG
HỌA :
GẮN BÓ
Thì cứ say sưa hưởng khói lào
Tám mươi vẫn giữ thú chênh chao.
Tinh thần hết trẻ
nhưng còn chí
Thân xác thêm già
chửa bị lao.
Có lúc bò lê nhòm ếch nhái
Lại khi lăn lóc với trăng sao.
Một ngày vắng mợ là chuyên bệnh
Giữ điếu chẳng chôn đỡ phải đào !
Trần Như Tùng
TIẾP
HỌA :
TIẾC NUỐI
Đã
mấy lần chôn tiếc lại đào
Món
này mà bỏ khó làm sao
Yêu
người chắc hẳn yêu người ấy.
Nhớ
nước vì đâu nhớ nước Lào
Nửa
kiếp hăng say đầy nhiệt huyết
Một
đời mài miệt bấy cần lao
Hít
vô thả khói rồng bay lượn
Trời
đất quanh mình muốn đảo chao.
Huy
Vụ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét