DỞ KHÓC DỞ CƯỜI
(Thủ Vĩ Đảo Ngữ Cú)
Ở cùng bợm nhậu làm sao ở?
Khổ lắm người ơi, đời bể khổ
Chồng quậy, chồng say mặc sức
… chồng
Vợ than, vợ khóc thây bà …vợ
Chung tình, chung nghĩa khó
mà chung
Dở nợ, dở duyên sao cũng dở
Trời hỡi! khi nao thoát hở
Trời ?
Bớ làng, bớ nước thương
tôi…bớ !
CAO BỒI GIÀ
17-10-2015
BÀI HỌA :
TỰ NHỦ
(Thủ Vĩ Đảo Ngữ Cú)
Ở đâu cũng được, còn nơi ở
Khổ đã triền miên, nào sợ khổ
?
Ai đó bê tha, mặc kệ ai
Vợ mình tôn kính là cưng vợ
Hay mà cúi mặt, có gì hay ?
Dở dám ngẩng đầu, sao bảo dở
?
Trời quá xa xôi, chẳng gọi
Trời
Bớ sông, bớ biển, không
cần...bớ
Thục Nguyên
ĐỒNG HỌA :
KHỔ LỤT
(Thủ Vĩ Đảo Ngữ Cú)
Ở thế này đây ai muốn ở?
Khổ mưa lớn nhỏ chi đều khổ
Chồng cong lưng tát, bở hơi
chồng
Vợ cuống tay quơ, tàn lực vợ
Ngu tính không thông chịu
tiếng ngu,
Dở đi chẳng được, đành thân
dở
Sông tràn khắp nẻo, phố thành
sông
Bớ, bớ ông Trời thương với bớ!
L.Q.T.
CÙNG HỌA:
BỎ CHỒNG
(Thủ Vĩ Đảo Ngữ cú)
Ở sao không thẹn thì nên ở
Khổ giấu làm chi cho quá khổ
Nhà rộng, cửa cao...tủi phận
nhà
Vợ hiền, con quý...đau lòng
vợ
Đen môi, đen má...cuộc đời
đen
Dở mộng, dở mơ...duyên kiếp
dở
Chồng thích lang bang có đáng
chồng?
Bớ chàng...thiếp bỏ đi
đây...bớ !!!
Thy Lệ Trang
HỢP HỌA :
RAU BẨN.
(Thủ Vĩ Đảo Ngữ
Cú)
Bớ ai có hiểu
tôi kêu bớ?...
Khổ cực trăm
đường, giờ quá khổ
Rau nhiễm thuốc
sâu chật chợ rau
Vợ lo độc chất
run hồn vợ
Khôn mà hết cách
cũng hoài khôn
Dở tại không đường
nên chịu dở
Ăn chẳng an
toàn, vẫn phải ăn!
Ở nơi quản lỏng,
chui đâu ở?
18-10-2015.
Đoàn Đình Sáng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét