MỘNG VÀNG
Mưa đêm ru đắm giấc nồng say
Lạc cõi thần tiên chẳng tháng ngày
Mấy độ chiêm bao: người diễm mộng
Bao lần ao ước: chuyện thiên thai
Nắng soi mở mắt tàn mơ ảo
Gà gáy bừng tai nhớ nợ đầy
Tiếc mộng kê vàng, lưng tiếc chiếu
Giũ lòng, hồn đoạn bỏ đường mây.
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA :
ĐỪNG TIẾC
Mê mệt đêm dài giấc mộng say
Thoát chăng lao khổ đã bao ngày
Bồng Lai – mừng lắm bao tình nặng
Tiên Cảnh – lo chi chút nghiệp đầy
Chợt tỉnh quay về : đâu chuyển kiếp !
Nào mơ trở lại : hết đầu thai !
Bảy đời một thoáng, ôi đừng tiếc.
Lưu, Nguyễn thôi thà thoáng bóng mây.
PHAN TỰ TRÍ
ĐỒNG HỌA :
ĐƯỢC VỜN MÂY
Mộng vàng đêm nảo cũng mê say
Cho bõ lao đao suốt cả ngày.
Được cưỡi trăng vàng mà ngắm liễu
Rồi tìm chốn hảo để đầu thai.
Vợ xinh con giỏi danh quyền thoáng
Đất rộng nhà to của cải đầy.
Tỉnh giấc bàng hoàng cười mỉm nhủ
Dầu sao cũng thỏa thú vờn mây !
Trần Như Tùng
TIẾP HỌA:
GIẤC MƠ HUYỀN.
Đêm vắng, bồng bềnh giấc mộng say
Vườn đào, lối lạ, bước khoan thai
Trời trong lấp lánh chòm sao bạc
Hồ biếc lung linh ánh Nguyệt đầy
Đang khát bồng lai, gà gọi sáng
Vẫn thèm tiên cảnh, nắng soi mây
Nơi đâu huyền diệu mê hồn đắm?
Cõi ấy mơ lưu được mấy ngày?
13-9-2015.
Đoàn Đình Sáng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét