GỬI HỒN
BÁCH THẢO
Đồng xưa
nơi ấy có còn xanh
Gió vẫn
lang thang trải cánh bằng
Mây
trắng đùa hoa lời bóng gió
Nắng
vàng ru cỏ giấc mơ màng
Trời cao
thử sức chim ngàn sải
Đất rộng
trêu gan khách độc hành
Tâm sự
gửi nơi hồn bách thảo
Nguồn
cơn vơi nhẹ, tự xin đành
.
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA :
GỬI HỒN
Mơ ước cho tình cứ mãi xanh
Dù đi khắp chốn có đâu bằng
Ai hay mắc cỡ thường mau mắn
Mới biết lì gan cứ muộn màng
Lãng đãng mây bay lần thám hiểm
Phiêu diêu gió thoảng cuộc du hành
Làm sao lỡ để hồn bay lạc?
Thì lội xuống ao, có tội đành…
PHAN TỰ TRÍ
ĐỒNG HỌA :
HƯƠNG ĐỒNG, GIÓ NỘI.
Gió dồn sóng lúa rập rờn xanh
Đồng ruộng nơi đâu dễ đẹp bằng?
Thăm thẳm trời trong chim vẫn liệng
Xa xa núi biếc mắt luôn màng
Làng xưa kẻ nhớ, lòng còn thấu?
Chốn cũ người quên, dạ có đành?
Hương sắc quê mình huyền ảo lạ
Hồn mê giữ bước khách du hành.
10-9-2015.
Đoàn Đình Sáng.
CÙNG HỌA :
NHỚ HỒN BÁCH THẢO
Suốt ngày lăn lóc giữa màu xanh
Cái thú chăn trâu nỏ có … bằng.
Ngủ khuất bờ tranh ai cũng mặc
Chìm trong hương cỏ ấy đâu màng.
Đội vành hoa dại che trời ngắm
Nhấm ngọn bìm non hưởng gió hành.
Đến lúc lên đường đi ở rể
Xa hồn bách thảo, hứ. thôi đành !
Trần Như Tùng
TIẾP HỌA :
GỬI HỒN BÁCH THẢO
Nhớ thủa xa đồng...tuổi biếc xanh
Hồn mong trải rộng cánh chim bằng !
Từng xem lá ngậm sương treo giọt
Đã thấy cành buông nhện dệt màng
Chẳng ngại khơi xa...buồm lặng gió
Hề chi dặm thẳm bước đơn hành
Thăm vườn bách thảo hương lòng ngát
Mộng ước còn xa...chuyện đã đành !
10-9-2015
T.L.K.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét