Thứ Hai, 31 tháng 8, 2015

VẾT XƯA


.     VẾT XƯA

 

Bóng hình vương dấu mãi thời gian

Quá khứ rêu phong ngỡ đã tàn

Chốn cũ đau lòng, chân chẳng đáo

Vật xưa đắng dạ, mắt không màng

Dưng không tàn khói bùng nhen lửa

Vô cớ màn sương bỗng phát quang

Có phải Trời xanh kia ghẹo khéo

Cho đời nếm trọn nỗi đa đoan ?

.        CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA :

 

.      NẾT XƯA

 

Mặc nguyệt vô tình với thế gian

Dáng xưa lưu mãi dẫu phai tàn.

Bao nhiêu tài tử, lòng đâu thiết

Biết mấy giai nhân, dạ chẳng màng

Thương bữa thẹn thùng làn thủy mạc

Nhớ hồi rạo rực ánh dung quang   

Trong ta em mãi như ngày ấy

Phẩm hạnh một đời nết thục đoan .

.              PHAN TỰ TRÍ

 

ĐỒNG HỌA :

 

 

.      NGUỒN TÂM

Hãy sống thật tình với thế gian

Nguồn tâm gốc đạo khó phai tàn

Thiền môn tĩnh lặng bao người muốn

Chợ búa xôn xao ít kẻ màng

Khêu đuốc từ bi ngời trí huệ

Mồi đèn bát nhã rực hào quang

Huyền cơ diệu dụng theo chân thiện

Mở rộng  tấm lòng chớ cực đoan

.             Trần Ngộ

 

CÙNG HỌA :

 

.     CẢNH CŨ - NGƯỜI XƯA.

 

Tháng năm chẳng lấp được không gian

Cảnh cũ, tình xưa khó lụi tàn:

Giếng nước trong xanh còn kẻ vục?

Cây đa rợp mát có ai màng?

Nhớ khi chạy nhảy triền đê vắng

Tưởng lúc vui đùa dọc ngõ quang

Hoài cảm quê hương, càng mến bạn

Vời xa ký ức vẫn vương đoan!

.             Đoàn Đình Sáng.

 

TIẾP HỌA :

 

.      DẤU XƯA

 

Ngôi đình cổ kính trọn năm gian

Tán lá đa xưa tựa chiếc tàn.

Lưu lạc làm ăn nào lúc tới

Dập dồn li loạn chẳng khi màng.

Bình an làng xóm nhà xây lớn

Đổi mới đường thôn ngõ sạch quang.

Tiên tổ thần linh ngầm trợ lực

Tâm thành con cháu vững lời đoan !

.         Trần Như Tùng

 

CŨNG HỌA :

 

.      LUÂN HỒI.

 

Luân hồi chuyển kiếp khắp nhân gian.

Hẹn một mùa hoa để lá tàn.

Phú quý thoảng qua không níu giữ.

Công danh thoáng chốc chẳng nên màng.

Tâm hồn hướng đạo theo đường sáng.

Trí tuệ ươm nhân đượm ánh quang.

Tự tạo niềm tin Chân-Thiện-Mỹ.

Nhân sinh vui vẻ chúc lời đoan.

.              30-8-2015

.           T.L.K.

 

 

.      VẾT XƯA...

 

Thuyền thơ giã biệt cách không gian.

Quạnh quẽ lòng khoang rớt nắng tàn.

Bến cũ mờ xa...thời đắm đuối.

Bờ xưa hút bóng...thủa mơ màng.

Dòng xanh bỗng thấy khơi nguồn chảy...

Lá thắm đâu ngờ nhuộm ánh quang.

Bất chợt tràn về miền ký ức...

Đài trang ấp ủ nét trang đoan.

.              30-8-2015

.                  T.L.T

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét