. TRĂNG SUÔNG
Đêm thu lặng lẽ ngắm trăng
suông
Lất phất mưa phùn,gió vấn vương
Hơi phả mùi men, sao nhạt
thếch
Lòng vơ câu hát, lại sầu
thương
Thân treo nhìn xuống, Hằng
luôn thú ?
Phận khó so quanh, tớ lại
buồn
Này Cuội lãng du, vui bước
chứ
Đây còn bầu rượu, muốn vời
ông !
. CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA :
. CẬY ÔNG
TRỜI.
Quạnh quẽ cung Hằng bữa tiệc suông
Ngâu còn lướt thướt vãi sầu vương
Hồng môi Chức Ả, thôi buồn tủi
Mắt sáng Ngưu Chàng, hết nhớ thương!
Mới được bên nhau, đường mấy chặng ?
Rồi đây cách biệt, dạ nhiêu buồn ?
Bên cầu Ô Thước, ngàn năm nữa
Đi hết phương Trời, mãi cậy ông !
. PHAN TỰ TRÍ
ĐỒNG : HỌA :
. TRĂNG SUÔNG
Một bóng nhìn trăng tỏa ánh suông
Sương khuya thấm áo nhẹ tơ vương
Vườn hoa phảng phất làn hương nhớ...
Suối nước mơ màng bóng nguyệt thương!
Cánh gió vô tư đùa rộn rã
Hàng cây hữu ý sẻ đau buồn
Cung hằng lạnh lẽo nghê thường vũ...
Có phải chăng là thiếu Nghệ Ông..?
. 25-8-2015.
. T.L.K
CÙNG HỌA :
.
ĐÊM SUÔNG
Đêm lạnh thấm dần dưới vách suông
Đàn ai gảy điệu mối tơ vương
Nghe lời trách móc đầy ai oán
Lắng tiếng ghen hờn quá thảm thương
Vấn vít duyên xưa thêm khổ hận
Cưu mang tình cũ cũng đau buồn
Thôi về thơ rượu cùng phong nguyệt
Buông hết chuyện đời sướng lắm ông ...!
. Trần Ngộ (Lâm Đồng )
HỢP HỌA :
ĐÊM SUÔNG
Cô quạnh nhìn trăng đứng ngắm suông
Ngoài trời gió thoảng chút tơ vương
Hình như chú Cuội khom rầu rĩ
Có lẽ cô Hằng vẫy luyến thương
Tri kỷ không sang hồn ảo não
Cố nhân chẳng đến dạ u buồn
Ai người tâm đắc qua đây nhé!
Rượu sẵn trong bầu uống với ông!
Bóng Tà Dương
TIẾP HỌA :
. TÌNH TRĂNG
Vằng
vặc trăng đầy, chẳng phải suông
Ánh
vàng trải khắp, ngập tơ vương
Ngó
xem hạ giới còn thù hận
Trao
gửi trần gian cạn mến thương
Lắm
kẻ vời Hằng bày sướng khổ
Bao
người ngắm Nguyệt xả vui buồn
Ngàn
trùng cách biệt, đằm tri kỷ!
Thục
nữ yêu kiều, sao gọi ông?
. Đoàn Đình Sáng.
NỐI HỌA :
.
DƯỚI TRĂNG SUÔNG
.
)Họa bốn vần
Một mình không kẹo uống trà suông
Ngọn lá mành tơ nhện muỗi vương.
Trùng phách râm ran nghe tức tưởi
Dạ lan nhạt thếch chẳng thân thương.
Vài con cóc nhảy vu vơ chỗm
Mấy lá me rơi lặng lẽ buồn.
Ta thấy gì đâu hay chẳng thấy
Khuyết tròn chăng nữa cũng chung tuồng !
.
Trần Như Tùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét