. NHỜ CHÉN RƯỢU
ĐÀO
Tự chuốc cho ta chén tửu đào
Mong đêm say đắm giấc chiêm bao
Rượu hồng, chắc mộng tuôn hồng thắm
Men ngọt, hẳn mơ ắp ngọt ngào
Để hưởng thần tiên đầy
huyễn ảo
Cho quên sầu nợ nặng hư
hao
Cạn vò mau thấm, mau mau thấm
Vỗ cánh hồn ơi lạc bước nào !
CAO BỒI
GIÀ
BÀI HỌA :
. ĐỘC ẨM.
Độc ẩm--vườn khuya rót chén đào
Nỗi niềm phong kín... mở phong bao
Một thân phương lạ...thân nhung nhớ...
Nửa bóng trời xa...bóng nghẹn ngào..!
Tơ rối vò thêm cho trí tổn !
Sầu đong lắc mãi khiến tâm hao !
Trăng buông sóng sánh trong lòng chén.
Mời ! Hãy cùng ta đối ẩm nào!
. 20-8-2015
. T.L.K
ĐỒNG HỌA :
. CHÉN NGÀ VỌNG
TƯỞNG
Nàng đã dâng lên chén rượu đào
Niềm riêng sung sướng xiết là bao
Hả hê - sao khách còn mơ mộng
Tuyệt diệu - nhưng ta vẫn nghẹn ngào
Tuyệt diệu - nhưng ta vẫn nghẹn ngào
Cảm ngãi nhớ rằng niềm ái mộ
Tặng đời quên hết nỗi gầy hao
Duyên trời chỉ thế - câu tâm phúc
Và ở hoài đây...... có khác nào.....
. Lê Viên
Ngọc
CÙNG HỌA :
. NGỒI TỰA
SONG ĐÀO
Hồn đắm ngày xưa nhớ biết bao
Mình em đêm vắng tựa song đào
Hỡi tình tri kỷ còn vương vấn
Đây nghĩa tri âm vẫn ngọt ngào
Đón gió chông chênh thuyền mộng ảo
Ghẹo trăng oằn oải gánh hanh hao
Nửa chăn nửa gối thầm mong đợi
Tủi cánh nhài thơm gửi chốn nào ?
. PHAN TỰ TRÍ
TIẾP HỌA :
.
CHÉN RƯỢU ĐÀO
Mời bạn cùng tôi uống rượu đào
Cuộc đời nghĩ lại chẳng là bao
Sáu mươi mà vẫn còn đau khổ
Bảy mốt chắc chi hết nghẹn ngào
Vẫn biết ngồi không ăn núi lở
Cho dù ở nễ nhậu non hao
Yêu nhau chớ ngại chi tiền bạc
Thoải mái nâng ly chút đã nào
.
Trần Ngộ
CŨNG HỌA :
. SAY…
Say ngất lòng ta, miễn rượu đào
Say người, mến cảnh, đắm là bao:
Say sen kết sắc phô hồng đậm
Say lúa khoe hương tỏa ngạt ngào
Say tiếng đàn xưa còn lắng đọng
Say tình bạn cũ chẳng vơi hao
Say sưa hoài niệm, luôn hoài niệm
Say cháy tâm can đến lúc nào?
. Đoàn
Đình Sáng.
NỐI HỌA :
.
CHÉN RƯỢU ĐÀO
Phận gái em như chén rượu đào
Ngày xuân ngắn ngủi có là bao.
Muốn say thì nhớ đừng nên đắm
Thích ngọt cũng mong chớ có ngào.
Bởi mẹ chỉ lo vàng kém sáng
Mà cha lại ngại rượu dần hao.
Gan ruồi mỡ muỗi mau tìm đủ
Đem đến trình thưa sớm chút nào !
. Trần Như Tùng
CŨNG HỌA :
. ĐÊM CUỐI CÙNG
Chuếnh choáng hơi men chén rượu đào
Đêm tàn, thời khắc có còn bao
Ánh trăng loang lổ màu tê tái
Cơn gió miên man khúc nghẹn ngào
Túy lúy cho quên sầu viễn xứ
Mơ màng để vợi nỗi tiêu hao
Trên sông lặng lẽ thuyền neo bến
Mai sẽ đưa ta đến chốn nào?
. Sông
Thu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét