Chiều đông gió cuốn lạnh thâm
người
Mây bạc vô hồn lãng đãng trôi
Rã rượi gương hồ nghiêng bóng
liễu
Buồn nao tiếng quạ vẳng lưng
trời
Cố nhân ngàn dặm còn
tin mỏi
Viễn khách muôn trùng chửa bước vơi
Nhạc thánh Noel vang réo rắt
Càng vầy nỗi chạnh
gót chân côi…
CAO BỒI GIÀ
12-12-2020
BÀI HỌA:
CHIỀU TRÊN BẾN VẮNG
Chiều muộn, bên sông có một người
Âm thầm nhìn đám lục bình trôi
Nhớ cô thôn nữ nghiêng vành nón
Thương áo bà ba nhuộm sắc trời
Hoa tím dịu dàng trên tóc mượt
Mát huyền lóng lánh giữa ngày vơi
Giờ về bến cũ tìm cô lái
Ngơ ngẩn mình ta đứng quạnh côi.
Sông Thu
( 13/12/2020 )
ĐỒNG HỌA:
NGƯỜI CŨ
NAY VỀ ĐÂU ?
Trở lại
làng xưa ít bóng người
Đường về
lãng đãng áng mây trôi
Con đò đưa
khách nằm bờ bãi
Cô lái
sang sông bỏ đất trời
Cảnh vật
tiêu điều ,dòng nước chảy
Bến bờ
hoang vắng ,nắng chiều vơi
Mịt mờ
chốn cũ buồn tê tái
Thơ thẩn
một mình cảm cút côi
songquang
20201213
CÙNG HỌA:
ĐƯỜNG KHUYA
Đường khuya lủi thủi vắng tanh người
Lá chết mưa chiều nước cuốn trôi.
Lụp xụp bên tường lều vải nhỏ
Lờ mờ cuối hẻm ánh đèn côi.
Chung cư hiu hắt im lìm ngõ
Bông tuyết mênh mông trắng xoá trời.
Lạnh ngắt cầu thang chân cố bước
Buông mình gối chiếc thoáng chơi vơi!
Mailoc
12-12-2020
TIẾP HỌA:
LẶNG LẼ BÊN ĐƯỜNG
Bình minh dạo bộ mới quen Người
Đếm bước ơ thờ gió đẩy trôi
Mang dáng ưu tư trong thế cuộc
Mài thân gầy guộc giữa khuôn trời
Sâu tình nặng nghĩa hồn đa cảm
Cố đế thâm căn dạ khó vơi
Lặng lẽ bên đường như chiếc bóng
Thói thường cao tuổi nghĩ rằng côi.
Trần Như Tùng
HỢP HỌA:
ĐÔNG BUỒN
Vi vút
đông phong ớn lạnh người,
Về đâu vạt
nắng nhạt dần trôi...
Vật vờ
nhánh liễu vờn trong gió
Vội vã
tầng mây cuộn cuối trời
Cố nén
niềm đau càng chất ngất
Gắng dìm
nỗi nhớ lại chơi vơi
Bên nhau thuở ấy,vui đêm Thánh
Nay lệ
nhoà mi, tủi bóng côi!
Thanh Hoà
CŨNG HỌA:
ĐÊM GIÁNG
SINH
Đón Giáng
Sinh nghe lạnh tím người
Âm thầm
bước chậm lặng giờ trôi
Đường ôi
quạnh quẽ người thưa thớt
Phố hỡi im
lìm khách vắng vơi
Héo cảnh
nâu vàng giăng bụi đất
Mờ sương
trắng bạc phủ mây trời
Nhà thờ
vọng tiếng chuông ngân đổ
Viễn xứ
thêm sầu một bóng côi
Minh Thuý
Thành Nội
Tháng
12/14/2020
ĐỒNG HỌA:
LỐI NHỎ
Chiều nay rét đậm cóng
tê người
Sông nước buồn
tênh chẳng muốn trôi
Núi đá cheo leo
cao vượt mắt
Đồi thông xanh mướt
thẳng lên trời
Mỗi lần về lại
miền quê cũ
Mấy chốc tan đi
vạt nắng vơi
Lối nhỏ
ngoằn ngoèo đầy cỏ dại
Vùng sâu ký ức
gói đơn côi
PHƯỢNG
HỒNG
CÙNG HỌA:
ĐÊM CHỜ
Tôi đến sân ga đón một
người
Ráng chiều chầm chậm
cứ dần trôi
Sân tàu lui tới đoàn hành
khách
Bóng tối giăng ngang
ánh mặt trời
Giây phút đợi chờ
không mệt mỏi
Tâm tình thương nhớ
vẫn đầy vơi
Giáo đường chuông đổ
mừng Thiên Chúa
Tôi đứng âm thầm dáng
lạnh côi…
THIÊN LÝ
TIẾP HỌA:
ĐÔNG TÀ
BUỒN.
Nỗi buồn hoang đảo não nề người
Thấp thoáng hoa đào vương khói trôi
Một mảng tư duy rơi xuống vực
Đôi dòng cảm luỵ vút lên trời
Còn bao làn tóc mà buông thả
Lỡ mấy đường tơ rối cuốn vơi
Mây có đầy thêm thơ cuối biển
Cũng không ủ được trái tim côi...
Hawthorne 21 - 12 - 2020
CAO MỴ
NHÂN
HỢP HỌA:
TUYẾT ĐÔNG
Cuối thu dăm
chiếc lá bên người
Suối biếc dập
dờn cũng cuốn trôi
Tiếng vạc mênh
mang chuyền cuối bãi
Lời ca bảng
lãng vọng bên trời
Đông sang hồn
thả đau buồn nhạt
Tuyết ghé chân
dìm thống khổ vơi
Chào đón NOEL
mừng Thánh Chúa
Giáo Đường rộn
rã đuổi niềm côi
Phương Hoa – DEC 21st 2020
CŨNG HỌA:
ĐÔNG TÀ ĐỘC HÀNH
Gió rét đầu đông
lạnh buốt người
Mây buồn ảm đạm lững
lờ trôi
Thê lương vẳng lại hồi
chuông đạo
Áo não xa đưa tiếng
ngỗng trời
Mới đó còn tin, mừng
chẳng trọn
Mà nay vắng dạng, nhớ
khôn vơi
Noel nhạc thánh
lời vang vọng
Quyện tiếng kinh cầu tủi
phận côi
Thanh Song Kim Phú
CA Dec/23/2020
HỌA TIẾP :
SẦU ĐÔNG
Đường sương giá lạnh vắng
thưa người
Trắng xám mây buồn chẳng
muốn trôi
Lá úa tơi bời vương
lối cỏ
Chim
non xáo xác vút chân trời
Quê nhà trẻ nhớ buồn khôn
đoạn
Đất khách già thương khổ
khó vơi
Ước nguyện tàn đông mừng
tái hợp
Đầu xuân hạnh phúc hết
đơn côi
Thanh Song Kim Phú
CA Nov/23/2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét