Thứ Hai, 7 tháng 12, 2020

MỘT CHÚT SE HỒN...

MỘT CHÚT SE HỒN

 

Đông giá trời sầu rải tuyết hoa

Trần gian trắng xóa sắc phau ngà

Trăng mờ gắng gượng cau nhan sắc

Gió rét lang thang gõ cửa nhà

Não nuột tiếng đàn nao thuở ấy

Vẩn vơ lòng gã nhớ quê xưa

Thương sao giọt nắng mai vườn cũ

Úp mặt trong tay , mắt chợt  …nhòa.

CAO BỒI GIÀ

04-12-2020

 

BÀI HỌA:

 

CHỚM ĐÔNG

 

Sương mù loáng thoáng mấy cành hoa 

Lác đác mưa rơi sắc trắng ngà 

Quạnh quẽ thu đi  buồn ngõ lối 

Đìu hiu lá rụng úa hiên nhà 

Ôm hồn bắt bóng tìm sông cũ 

Dõi mộng giăng trời kiếm bến xưa 

Lạnh giá đông về thêm khắc khoải 

Sầu ơi ký ức lệ cay nhoà 

Minh Thuý Thành Nội 

Tháng 12/4/2020

 

ĐỒNG HỌA:

 

ĐÔNG ĐẦU TIÊN ĐẤT KHÁCH

 

Đông về trụi lá cả vườn hoa

Sáng sớm tuyết rơi sắc trắng ngà

Mờ mịt sương loang mờ trước cửa 

Héo tàn cỏ dại héo sau nhà

Lâng lâng gió hú mơ làng cũ

Bảng lảng mây lùa mộng chốn xưa

Nhớ mãi lần đầu đông đất khách

Se lòng lạnh buốt vẫn chưa nhoà

 

songquang 

20201204

 

CÙNG HỌA:

 

ĐÔNG TÀN HÀN MAI NỞ.

 

Đông tàn gió lạnh đợi mùa hoa,

Mờ ảo màn sương phủ tháp ngà.

Băng tuyết còn rơi ngoài cổng tự,

Hàn mai đã nở trước hiên nhà.

Chuông chiều một thoáng tan tình cũ,

Mõ sớm đôi lần xóa chuyện xưa.

Cửa Phật Tham Thiền lòng nhẹ nhõm,

Ưu tư gửi gấm khói hương nhòa.

Mỹ Ngọc.

Dec. 4/2020.

 

TIẾP HỌA:

 

MỘT CHÚT SE HỒN

 

Đông về giá lạnh úa tàn hoa

Bát ngát ngoài kia tuyết trắng ngà

Để mảnh trăng vàng treo trước ngõ

Cho vầng mây xám lượn sau nhà

Khôn ngăn ngấn lệ thương trường cũ

Khó nén dòng châu nhớ bạn xưa

Đất khách bơ vơ hồn cố quận

Rưng rưng khóe mắt chợt cay nhòa

 

Thanh Song Kim Phú

CA Dec/04/2020

 

HỢP HỌA:

 

KHÓ NHẠT NHÒA

(Họa 4 vận)

 

Ngồi đó trên thềm trải chiếu hoa

Mắt rưng rưng hướng phía trăng ngà

Vài dò huệ trắng trong bình nhựa

Một khóm si xanh trước ngõ nhà

Mường tượng kia kia hương khóm lúa

Mơ hồ đó đó dáng cây đa

Lại nghe vạc réo, hư hay thực

Nỗi nhớ quê hương khó nhạt nhòa.

 

Trần Như Tùng          

 

CŨNG HỌA:

 

XÓT LẮM ,

 

Sương đọng long lanh cỏ lá hoa

Đêm khuya ngõ vắng ánh màu ngà

Mây chiều lững thững về phương bắc

Bóng tối thênh thang đậu mái nhà

Khắc khoải trở trăn hình ảnh cũ

Ủ ê nhung nhớ tháng ngày xưa

Giờ đây phải sống đời xa xứ

Xót lắm cho nên lệ nhạt nhoà !

PHƯỢNG HỒNG

 

ĐỒNG HỌA:

 

LẠNH VỀ

 

Trận gió lạnh về rũ riệt hoa

Nghiêng nghiêng mờ ảo ánh trăng ngà.

Chập chùng đồi núi vương mây đỉnh

Thoang thoảng mùi ngo gợi nỗi nhà.

Ký ức chập chờn tâm sự cũ

Cung đàn man mác giọng người xưa.

Phong linh réo rắt chừng vô tận

Vò võ phòng thư kính mắt nhoà!

Mailoc 

Dec 5-2020

 

CÙNG HỌA:

 

NHỚ NHUNG

 

Đông lạnh đã về  tái sắc hoa

Bầu trời trắng đục chuyển màu ngà

Tuyết rơi phủ kín trên sân cỏ

Sương đọng giăng ngang trước hiên nhà

Đường vắng người qua, mơ cảnh cũ

Cây khô lá rụng, nhớ người xưa

Quê làng yêu dấu còn đâu nữa

Lòng chợt nhớ nhung mắt lệ nhoà…

THIÊN LÝ

 

TIẾP HỌA:

 

ĐÔNG VỀ

 

Thoáng chút se buồn trên cỏ hoa

Sương rơi ướt đẫm ngọn tre ngà

Xác xơ cây cối ven đường phố

Lạnh lẽo không gian góc bếp nhà

Chấp chới chim côi tìm tổ ấm

Ngậm ngùi khách lữ nhớ thôn xưa

Choàng thêm khăn ấm, khơi lò lửa

Theo khói, dòng châu chảy nhoẹt nhòa

 

Sông Thu

( 06/12/2020 )

 

HỢP HỌA:

 

HOA TUYẾT

 

Tuyết trắng rơi đều,đẹp dáng hoa

Bao trùm trời đất một màu ngà

Không làn  lơ lửng,mây lạc lối

Chẳng tiếng vi vu, gió vắng nhà

Dằng dặc đông hàn ngày lặng lẽ

Êm đềm thu mộng  buổi xa xưa
Xuân sang, đóa lạnh ngừng gieo rắc,

Mong thấm giùm ai khoé lệ nhoà...

 

Thanh Hoà.

 

CŨNG HỌA:

 

NỖI LÒNG

 

Đôi đàn bướm lượn giữa muôn hoa

Một ánh trăng treo tỏa bóng ngà

Lối vắng, mưa sầu rơi trước ngõ

Đường khuya, lá úa rụng sân nhà

Bồi hồi tất dạ Thương ngày cũ

Xao xuyến cõi lòng nhớ chuyện xưa 

Năm tháng đi qua như gió thoảng

Thời gian ký ức mãi không nhoà...!

 

Bạc Liêu/7/12/2020

Hồng Vân

 

ĐỒNG HỌA:

 

BUỐT GIÁ

 

Giá buốt ngoài trời đá trổ hoa

Cành khô tuyết bám trắng như ngà

Lung linh khóm trúc quằn bên giậu

Bàng bạc chòm hoa rũ trước nhà

Tiếc nuối vì chưng lìa chốn cũ

Đau buồn tại bởi mất nhà xưa

Bốn mùa tám tiết đeo sầu nhớ

Thơ trải vài câu lệ đã nhòa

 

Phương Hoa – DEC 7th 2020

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét