ĐOẢN KHÚC MÙA ĐÔNG
(Ngũ Độ Thanh)
Vừa nghe một đoản khúc mùa đông
Rã buốt buồng tim tựa xẻo lòng
Lãng xót mây mù, cô mảnh nguyệt
Ngàn thương tuyết phủ trĩu cành thông
Bao nguồn khổ vãng, thầm ru dạ
Vạn lý miền xưa, mãi gửi hồn
Mỗi nốt đô trầm , như quặn hỏi…
Ai người cách cảm, chạnh người
…trông?
CAO BỒI GIÀ
10-12-2020
BÀI HỌA:
CUNG SẦU
ĐÊM ĐÔNG
( Ngũ Độ Thanh )
Lạnh lẽo
khung trời buốt trải đông
Làn mưa
trắng phủ nhuộm sâu lòng
Màn đêm
chảy kín ôm cành liễu
Khoảng tối
giăng mờ dõi ngọn thông
Cảnh cũ
nào quên sầu buốt dạ
Đàn xưa
vẫn tưởng héo se hồn
Cung buồn
thuở ấy còn vang vọng
Bão nổi
bên ngoài gợi nhớ trông
Minh Thuý
Thành Nội
Tháng
12/10/2020
ĐỒNG HỌA:
SẦU ĐÔNG
(Ngũ Độ Thanh)
Lá đổ mây chiều lạnh lẽo đông.
Đường xa quạnh quẽ xuyến xao lòng.
Bơ thờ cánh rã chim về tổ
Trĩu nặng sương chùng tuyết phủ thông.
Tĩnh lặng đêm trường vương khói đỉnh
Buồn thương kỷ niệm buốt tâm hồn.
Lòng quê bạc tóc mang sầu mãi
Bến cũ mơ màng lệ nhỏ trông!
Mailoc
12-10-2020
CÙNG HỌA:
MÙA ĐÔNG ẢM ĐẠM
(Ngũ Độ Thanh)
Thoắt đã thu tàn lại trở đông
Trời mây ảm đạm đến se lòng
Mơ hồ móc lạnh vương cành liễu
Ủ rũ sương mờ đọng nhánh thông
Nhạn lẻ bay về qua chốn bão
Tình xưa gợi nhớ giữa tâm hồn
Năm tàn, tháng lụn già thêm mãi
Bạn cũ xa vời mỏi mắt trông.
Sông Thu
( 11/12/2020 )
TIẾP HỌA:
ĐÔNG VỀ
(Ngũ độ thanh)
Tiết đổi buồn vương quạnh quẽ lòng
Không chờ,chả đợi thoắt vào đông
Cành trơ cội ngả chao làn gió
Tuyết trĩu,cành nghiêng đảo ngọn thông
Tiếng mõ ban chiều âm xả tục
Hồi chuông buổi tối điệu ru hồn
Người xưa khuất nẻo bên trời cũ
Hỏi mãi bao giờ hết đợi trông ?
Thanh Hoà
HỢP HỌA:
ĐÔNG TÁI TÊ
(Ngũ Độ Thanh)
Bãi Hạ sông buồn phủ
tuyết đông
Màu trăng bạc phếch ủ ê
lòng
Mây vờn lặng lẽ luồn song
cửa
Bão nổi âm
thầm quật nhánh thông
Não nuột cung sầu ngơ
ngẩn trí
Trầm ngâm điệu oán thẩn
thơ hồn
Người xưa giã biệt về
tiên cảnh
Kỷ niệm đong đầy mãi nhớ
trông
Thanh Song Kim Phú
CA Dec/11/2020
CŨNG HỌA:
ĐÊM ĐÔNG
ĐẤT KHÁCH
(Ngũ Độ
Thanh)
Gió thoảng đêm tàn đã lập đông
Ngùi trông tuyết đổ chạnh se lòng
phong đùa nổi sóng lay cành liễu
giá phủ gieo mình ngã ngọn thông
Thảm não mây sầu dưng xót dạ
Đìu hiu khói muộn bỗng thương hồn
Quê người trĩu nặng niềm nhung nhớ
Đất mẹ xa vời mãi mỏi trông
songquang
ĐỒNG HỌA:
MẢNH TÌNH QUÊ
-/-
Cảnh vật u buồn đón gió Đông
Triền miên giá lạnh thắt se lòng
Chân trời lắm kẻ còn thương nhớ
Góc bể bao người đã cảm thông
Phố thị, lời ca mà ấm dạ
Thôn làng, tiếng sáo mãi ru hồn
Đường xưa lối cũ dù mưa bão
Một mảnh tình quê vẫn đợi trông..!
Thanh Trương
CÙNG HỌA:
CÓ MỘT NGÀY ĐÔNG
Họa bốn vần
Cái ngày hôm ấy một ngày đông
Cháu nội vu quy ấm áp lòng
Kẻ nhập, nghề, tâm đều mực thước
Người rời, công, hạnh thảy tinh thông
Lệ làng mĩ tục tươi màu biếc
Phép nước thuần phong rực sắc hồng
Nâng chén mừng vui nhiều xúc động
Điều mà năm tháng cứ từng trông.
Trần Như Tùng
TIẾP HỌA :
LẠNH MÙA ĐÔNG
Sân nhà tuyết phủ lạnh
mùa đông
Cảnh vật buồn tênh bấn
nỗi lòng
Vân cẩu lững lờ che
vạt nắng
Sương mù xám xịt rải
rừng thông
Một mình quanh quẩn
dường xao trí
Đôi bóng lặng yên
tưởng lãng hồn
Hình ảnh người xưa vừa
thoáng hiện
Năm tàn tháng lụn vẫn
chờ trông …
THIÊN LÝ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét