Bên Đời Hiu Quạnh
“BÊN ĐỜI HIU QUẠNH” CẢM 2
Hiu quạnh đường nao mải bước
trôi
Rồi mơ mơ thấy tôi qua đời
Ngây nhìn quanh phố, bao xa lạ
Chợt thấy trong ta, những rạc
rời
Đời vẫn xanh tươi, dù nguyệt
khuất
Lòng không buồn mấy, dẫu châu
rơi
La đà lạc lối, đâu gì nhớ…
Ngơ tỉnh lưng đồi, nắng gọi
tôi…
CAO BỒI GIÀ
14-06-2020
BÀI HỌA:
TÔI LÀ AI ?
Trên dòng
cõi thế mải mê trôi
Thân bập
bềnh theo với cuộc đời
Chung bước
nhưng dường như lạ lẫm
Kề vai mà
vẫn thật xa rời
Từ trong
gắn bó, lòng chưa kết
Ngay giữa
chan hòa, lệ đã rơi
Tự hỏi
mình là ai thế nhỉ ?
Lạ lùng
hiện diện lại xưng " tôi "
Sông Thu
ĐỒNG HỌA:
HIU QUẠNH BIỂN ĐỜI
Thân ta đang sống giữa dòng đời
Năm tháng lạnh lùng cứ mãi trôi
Lòng tưởng đường tình thêm gắn bó
Dạ tin lối mộng chẳng xa rời
Thương ta đến lúc ngày xuân lụn
Xót bậu từ khi giọt lệ rơi !
Vẫn biết...cõi trần đâu quạnh quẽ
Bao người ,sao thấy chỉ mình tôi !
songquang
Thân ta đang sống giữa dòng đời
Năm tháng lạnh lùng cứ mãi trôi
Lòng tưởng đường tình thêm gắn bó
Dạ tin lối mộng chẳng xa rời
Thương ta đến lúc ngày xuân lụn
Xót bậu từ khi giọt lệ rơi !
Vẫn biết...cõi trần đâu quạnh quẽ
Bao người ,sao thấy chỉ mình tôi !
songquang
CÙNG HỌA:`
NỬA ĐỜI QUẠNH HIU
Nửa kiếp phù du đã nổi trôi
Tháng năm còn lại quạnh hiu đời
Qua rồi thời trẻ nhiều hăng hái
Nay lúc già nua lắm rã rời
Vẫn biết vô thường nơi cõi tục
Mà sao lẩn thẩn buổi chiều rơi
Chạnh lòng vẫn mãi còn thương nhớ
Ký ức đong đầy bóng dáng tôi.
Thanh Trương
Qua rồi thời trẻ nhiều hăng hái
Nay lúc già nua lắm rã rời
Vẫn biết vô thường nơi cõi tục
Mà sao lẩn thẩn buổi chiều rơi
Chạnh lòng vẫn mãi còn thương nhớ
Ký ức đong đầy bóng dáng tôi.
Thanh Trương
TIẾP
HỌA:
THỜI GIAN
Thời gian cứ mãi lạnh lùng trôi
Năm tháng bâng khuâng thắm thía đời
Thấp thoáng tuổi hồng đà mất biệt
Xót xa bệnh lão vẫn không rời.
Bạn bè đất khách như sung rụng
Tri kỉ quê nhà tựa lá rơi.
Xao xuyến cái già xồng xộc đến
Soi gương buổi sáng giật mình tôi!
MaiLoc
HỢP HỌA:
BÂNG
KHUÂNG
Nhàn thơi
nhịp sống ấm êm trôi...
Chợt tỉnh...thì
ra ...vẫn ở đời
Dạ chẳng
buồn đau dù gót bước
Lòng không
ân hận dẫu hồn rơi
Xung quanh
lạ lẫm người qua lại
Cách biệt
cô đơn cảnh nối,rời...
Lối
cũ,đường xưa nơi cố lý
Bóng hình
ẩn hiện mãi trong tôi
Thanh Hoà
CŨNG HỌA:
THUYỀN CÂU.
Trời buồn sông nước
lặng lờ trôi,
Một chiếc thuyền con
lánh sự đời.
Ghềnh đá cần câu ngồi
ngóng đợi,
Bờ rêu phao cá ngó
không rời.
Tạm quên thế thái như
bèo dạt,
Mãi hận nhân tình tựa
lá rơi.
Tri kỷ tìm đâu trong
cõi tạm,
Biết cùng ai gửi
chuyện lòng tôi.
Nguyễn Thị Mỹ Ngọc.
June 15/2020.
ĐỒNG HỌA:
CỚ GÌ
Ngồi buồn lại dõi nước
sông trôi
Xuôi ngược quanh co
dậy sóng đời
Ngày xót xa vì chưng
cách trở
Đêm cô đơn bởi phải
chia rời
Êm đềm phẳng lặng tâm
tư lắng
Dữ dội gồ ghề nước mắt
rơi
Cõi tạm muôn vàn dâu
bể đấy
Cớ gì khắc khoải cái
thân tôi !
PHƯỢNG HỒNG
CÙNG
HỌA:
THIẾU MỘT CÂU CƯỜI
Vô thức quạnh buồn vô thức trôi
Ngàn cây ngây ngốc cách li đời
Quên ăn mai trúc no ngon ngọt
Chỉ thấy vầu dang đói rụng rời
Muốn kiếm mơ chua cho trí tỉnh
Gặp toàn sung chát khiến hồn rơi
Giữa rừng hùng vĩ mà luôn thiếu
Thiếu một câu cười ấm mệnh tôi.
Trần Như Tùng
TIẾP
HỌA:
TÂM SỰ ĐÔI LỜI
Ta
bà cõi tạm cứ dần trôi
Nghèo
khó, giàu sang gửi lại đời
Giận
dỗi, sân si đừng gắng buộc
Ghét
ganh, bực tức cũng nên rời
Tương
lai chửa đến nào lo quẩn
Quá
khứ qua rồi nguyện thả rơi
Một
thoáng bồi hồi xin thấu hiểu
Chia
niềm tâm sự chớ hờn tôi!
Như
Thu
HỢP
HỌA:
QUẠNH HIU
Rồi cũng
theo dòng nước cuốn trôi
Quạnh hiu
còn lại ở bên đời
Bao năm ước vọng chừng say đắm
Bao năm ước vọng chừng say đắm
Một thoáng
niềm mơ chợt rã rời
Xót nước:
mây đen mờ mịt phủ
Thương
mình: tóc trắng lạnh lùng rơi
Quê hương
mong đợi ...ôi mòn mỏi
Tôi đếm âm
thầm giọt lệ tôi !
Thy Lệ
Trang
CŨNG HỌA:
VÔ THỨC VÀO XA THẲM
Âu yếm hoa thuyền lướt sóng trôi
Uyên ương liền cánh hưởng xuân đời
Trời mây trong vắt tình lưu chứng
Loan phụng hân hoan nghĩa chẳng rời
Mải thủa phương cương trong nhạc tiến
Qua thời cần mẫn giữa dòng rơi
Huy hoàng vô thức vào xa thẳm
Dằng dặc hiu buồn gặm nhấm tôi.
Trần Như Tùng
ĐỒNG HỌA:
BÓNG BÊN
ĐƯỜNG
Lặng lẽ
từng ngày đếm phút trôi
Liêu xiêu tóc rối lãng quên
đời
Lên đồi
vạt nắng chưa buông thả
Xuống phố
làn mây đã dạt rời
Quạnh quẽ
hoàng hôn lùa gió thổi
Im lìm
bóng tối đẩy chiều rơi
Cô đơn
nguyệt dõi theo từng bước
Giá lạnh ơ
hờ một cõi tôi
Minh
Thuý
Tháng
6/19/2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét