Nhân có dịp một thi hữu đã bắt lỗi tôi về
lỗi điệp từ, thấy rằng chuyện này cũng thường làm chúng ta rối trí và thường
phải sửa đi sửa lại nhiều lần ( đôi khi làm bài thơ dở đi hay ngô nghê không
ít), nên tôi xin mạo muội có bài này gửi đến quý thi hữu thân mến. để xin phép
bình luận về lỗi này
Theo tôi được học chính quy trong nhà trường
thì điệp từ không có lỗi gì cả, chỉ có năm luật cấm kỵ khiến
một bài thơ Đường luật bị hỏng:
1/
Thất luật (sai bằng trắc)
2/Thất
đối )cặp thực luận không chỉnh đối)
3/Thất
niêm )câu 1 và 8; 2 và 3; 4 và 5; 6 và 7 không niêm)
4/Thất
cục ( bố cục không đúng luật)
5/Thất
vận )5 từ gieo vận không đồng âm)
Ngoài
ra khi họa còn một lỗi cấm kỵ nữa là Khắc Lục
Còn
các lỗi như điệp từ, điệp vận, mạ đề, đại vận, tiểu vận.v.v...chỉ là do trường
quy của ta ngày xưa đề ra thêm cũng như chuyện phạm húy, phạm đề vậy. Sở dĩ trường quy đề ra thêm những luật
này là để thử bụng chữ của các sĩ tử mà thôi. Chứ trong luật thơ Đường không có
mấy chuyện này. Để dẫn chứng mời quý vị xem:
QUA
ĐÈO NGANG
Bước tới Đèo Ngang, bóng xế tà,
Cỏ cây chen đá, lá chen hoa.(hai chữ chen)
Lom khom dưới núi, tiều vài chú
Lác đác bên sông, chợ mấy nhà.*(hai chữ nhà, một
chữ nữa ở câu 6)
Nhớ nước đau lòng, con quốc quốc,
Thương nhà mỏi miệng, cái gia gia..
Dừng chân đứng lại trời, non, nước,
Một mảnh tình riêng, ta với ta.(hai chữ ta)
Bà Huyện Thanh Quan
Lại nữa:
DẠI KHÔN
Thế sự đua nhau nói dại
khôn
Biết ai là dại biết ai khôn ?
Khôn nghề cờ bạc là khôn dại
Dại chốn văn chương ấy dại khôn
Này kẻ nên khôn đều có dại
Làm người có dại mới nên khôn
Cái khôn ai cũng khôn là thế
Mới biết trần gian kẻ dại khôn
Biết ai là dại biết ai khôn ?
Khôn nghề cờ bạc là khôn dại
Dại chốn văn chương ấy dại khôn
Này kẻ nên khôn đều có dại
Làm người có dại mới nên khôn
Cái khôn ai cũng khôn là thế
Mới biết trần gian kẻ dại khôn
(Trần Tế
Xương)
Bài này chữ dại khôn được cụ Tú dùng thoải mái
làm sao, cả 5 từ gieo vận đều dùng một chữ khôn, tức là điệp vận nữa, mà xưa
giờ có ai dám bắt bẻ gì đâu.
Xin mời xem thêm:
VỊNH TIẾN SĨ GIẤY
Cũng cờ, cũng biển, cũng cân đai,
Cũng gọi ông nghè có kém ai.
Mảnh giấy làm nên thân giáp bảng
Cũng gọi ông nghè có kém ai.
Mảnh giấy làm nên thân giáp bảng
Nét son điểm rõ mặt văn khôi
Tấm thân xiêm áo sao mà nhẹ?
Cái giá khoa danh thế mới hời
Cái giá khoa danh thế mới hời
Ghế tréo, lọng xanh ngồi bảnh chọe,
Nghĩ rằng đồ thật hóa đồ chơi!
Nghĩ rằng đồ thật hóa đồ chơi!
Nguyễn Khuyến
Chúng ta xem chữ “cũng” được dùng tới 4 lần, chữ thân 2 lần, chữ đồ 2
lần
Nhàn
Một mai, một cuốc, một cần câu,
Thơ thẩn dù ai vui thú nào.
Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ,
Người khôn, người đến chốn lao xao.
Thu ăn măng trúc, đông ăn giá
Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao.
Rượu đến cội cây, ta sẽ uống,
Nhìn xem phú quý tựa chiêm bao.
Nguyễn Bỉnh Khiêm.
Đấy cụ Trạng Trình cũng dùng điệp từ những chữ một, ta, người, ăn, tắm
có ngại ngần gì đâu.
Chúng ta có thể tìm được rất nhiều dẫn chứng trong các thi phẩm của các
bậc thi hào tiền bối
Tóm lại là điệp từ, điệp vận chẳng phạm bất cứ một luật lệ nào của thơ
Đường cả, cho nên cổ nhân xưa đã viết vô cùng phóng khoáng mà chẳng phải xăm
soi xem mình đã viết mấy chữ tác hay mấy chữ tộ
Lại có nhiều người cho
rằng những tác giả trên là những cây đa
cây đề nên không ai dám bắt bẻ. Nhưng xin mọi người nên nhớ rằng như trong bóng
đá Luật cấm chơi bóng bằng tay, kể cả khi bóng vô tình chạm vào tay anh
thì anh cũng vẫn bị phạt, thì nếu đây là luật cấm kỵ thì dù bà Huyện hay Ông Tú
ông Trạng nào có gọi là dùng bút pháp siêu quần gì đi nữa thì cũng bị lôi cổ ra
ngay, chứ nào được yên.
Tóm lại lỗi điệp từ chỉ là một căn bệnh giả
hiệu, thế mà nó đã khiến nhiều người làm thơ Đường phải tránh như thể tránh cọp , thật là khổ sở Người ta có thể dùng bao
nhiêu lần một chữ, thì cũng chẳng là vấn
đề gì cả, chỉ xin đừng dùng chúng một cách lủng củng, rồi sinh ra dở dở ương
ương mà thôi.
Lạ một điều là những chuyên gia bắt
bẻ lỗi điệp từ lại khoái chơi thể Thủ Nhất Thanh, thể này chẳng phải là điệp từ
là gì. Tại sao lại khi đòi phải nghiêm luật, lúc lại xổ toẹt luật lệ được như
thế?
Với chút kiến thức hạn hẹp như trên, tôi đã mạo muội lạm bàn, nếu có gì
sai thì xin được sự chỉ giáo của những vị cao kiến hơn.
Chân thành cảm ơn và chúc quý vị vui
khỏe.
Đỗ Văn xin Tiền bối cho phép được viết nhận xét, Đỗ Văn rất cảm ơn!
Trả lờiXóaĐỗ Văn mới bước chưa được nửa bàn chân vào thơ Đường Luật, đã muốn "bệnh" với các lỗi bệnh của thơ Đường Luật nên rất hoang mang, đâu là chuẩn của thơ Đường Luật?
Đỗ Văn đành trở về với thơ TỰ DO...
Đỗ Văn xin chúc Tiền bối an khang!
Nếu Tiền bối không muốn bị làm phiền, Đỗ Văn rất mong tiền bối không trả lời nhận xét này hoặc xóa luôn, Đỗ Văn cảm ơn Tiền bối!