Thứ Năm, 20 tháng 7, 2017

NẮNG CÓ CÒN REO


NẮNG CÓ CÒN REO

 

Có ai lắng tiếng nắng vàng reo?

Mây chớ ghen tuông giở thói chèo…

Chắc cặp chim sâu tưng bước nhảy

Phải đôi bướm trắng lượn giàn leo

Lá rung nhè nhẹ vời con nước

Gió thoảng run run phớt mặt bèo

Còn sắc, còn hương, còn thánh thót

Chờ ta nghe nhé…sợi hồng reo !

CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA:

 

THOÁNG MƠ

Dường như thoang thoáng tiếng chiều reo
Hờ hững tay lơi nhịp mái chèo
Cuối bãi... êm êm con nắng nhảy
Ven đồi...tím tím sắc hoa leo
Thuyền đưa gió hạ lay làn tóc
Cá đớp cần câu động cánh bèo
Ai gọi hồn thơ vừa thức giấc
Ô kìa...có phải ngựa chàng reo?
Thy Lệ Trang

 

ĐỒNG HỌA:

 

TRÀN MỘNG

Chẳng lẽ kia rồi tiếng suối reo
Nôn nao người cũng rộn tay chèo
Phải đâu tình ít mà giăng bẫy
Nào kể thưa giàn cậy giải leo
Chiều đến khói thơm trùm mái rạ
Trăng lên cá rửng giỡn ao bèo
Về khuya đẫm gối đang tràn mộng
Những tưởng sương lành nhẹ gió reo.

Phan Tự Trí

 

CÙNG HỌA:

 

CHƯA TỎ ĐƯỜNG RA...

 

Rừng vắng mơ màng suối nhạc reo.

Thôn xa...xa vọng trống khơi Chèo...

Vội vàng chim Hạc bay bay lướt 

Chậm chạp con Lười nhích nhích leo.

Ánh tím dần loang chiều đã  ngả

Chân son ngại dẫm cỏ đan bèo

Đường ra mờ mịt chưa thông lối...

Rừng vắng mơ màng suối nhạc reo...

Trần Lệ Khánh--20-7-2017

 

TIẾP HỌA: 

 

TÂM TƯ CUỐI HẠ

 

Cuối hạ nắng vàng đã hết reo

Sông xưa lơ lửng một thuyền chèo

Lá vàng trong gió là đà rụng

Ánh nguyệt cuối trời bỡ ngỡ leo

Lúc trẻ ân tình xem tợ núi

Khi già thế sự ngó như bèo

Vàng son một thuở đà qua vội

Nghĩa khí ngàn năm vẫn mãi reo.

Thanh Trương

 

HỢP HỌA:

 

BÌNH MINH TRÊN SÔNG

 

Trong rặng tre già, tiếng gió reo

Trên sông, cô lái lỏng tay chèo

Lau xanh lả ngọn soi dòng chảy

Cò trắng chao mình qua nhánh leo

Rực rỡ nắng ngời sau kẽ lá

Xôn xao sóng gợn dưới chân bèo

Một đôi nam nữ kêu đò sớm

Hòa giọng bổng trầm như hát reo.

Sông Thu

 

CŨNG HỌA:

 

THÔNG REO

 

Chiều hôm nắng nhạt tiếng thông reo

Lờ lững thuyền ai buông mái chèo

Trầm lặng ngư ông tìm cảm hứng

Âm thầm cây cỏ quấn dây leo

Lăn tăn sóng gợn theo làn gió

Rải rác hoa trôi dạt đám bèo

Xao động mặt hồ dăm lá rụng

Rừng cây lặng lẽ…tiếng thông reo !

THIÊN HẬU

 

ĐỒNG HỌA:

 

NẮNG VẪN REO

 

Nàng Mướp vươn người nghe nắng reo

Hồ quê vui dậy mấy câu chèo.

Nâng Bầu đên cạnh xanh màu lượn

Đón Bí kề bên trắng sắc leo.

Thấp thoáng khung dàn đan búp nụ

Lung lay mặt nước tái gương Bèo.

Nhìn hoa lẫn quả Bèo day dứt

Cúi mặt bưng tai ong bướm reo .

Trần Như Tùng

 

CÙNG HỌA:

 

RỘN RÀNG REO


Gió vừa thoảng ghé,  lá hoa reo
Âm nhạc du dương đẩy mái chèo
Nước chảy êm xuôi thuyền bất động
Suối vòng quanh lượn, cảnh cheo leo
Núi đồi mơn mởn ươm màu biếc
Vạn vật xinh tươi mướt sắc bèo
Lòng nhủ từ nay thôi khắc khoải
Hân hoan ngày đến rộn ràng reo
Hồng Phượng

 

TIẾP HỌA:

 

CHIỀU VÀNG

 

Chiều vắng êm đềm tiếng gió reo 

Trên sông hiu hắt bóng thuyền chèo 

Bên bờ cây rậm chim ca hót 

Dưới lối cỏ mềm nắng trải leo

Sáo thổi trên đồi vang nhạc khúc 

Cá bơi dưới nước dạt rêu bèo 

Lâng lâng đời nhẹ như mây khói 

Gợi cảm sóng lòng vỗ nhịp reo 

Minh Thuý 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét