Thứ Sáu, 14 tháng 7, 2017

LẶNG THỜI


LẶNG THỜI

 

Thời gian lặng lẽ thoắt trôi vèo
Chén rượu đa tình bốc cạn theo
Gian khó hề nan ,gian  mãi bỉ
Mộng hồ hề tưởng, mộng  thôi reo
Tóc pha tình tự phơi sương muối
Râu phếch chuyện trò  phớt gió heo
Đời chợt  nhìn thu ,đông mấy nữa
Mai  rồi ai tựa áng mây veo ?
CAO BỒI GIÀ


BÀI HỌA:

 

ĐỪNG LO NHA !

 

Lo chi lắm chuyện quá vằn vèo.

Luật định thời gian hãy thuận theo.

Biết đủ thân tâm là cũng đủ.

Thấy mừng ý tứ  ắt mừng reo

Phòng cơ gạo tích không nghèo đói.

Tiết lạnh áo may mặc bấc heo

Xuân Hạ Thu Đông đi lại đến.

Đường trần tiến bước cứ veo veo.

Trần Lệ Khánh--12-7-2017.

 

ĐỒNG HỌA:

 

ƯỚC GÌ

 

Ta như chiếc lá sẽ bay vèo

Mây trắng phủ đầu cuốn tuổi theo

Suốt kiếp mày mò không mấy khá

Cả đời chật vật chẳng buồn reo

Đêm ngày trăn trở niềm chua xót

Năm tháng eo sèo nỗi hút heo

Gần hết đoạn đường đà mỏi mệt

Ước gì có chút nước trong veo

Thục Nguyên

 

CÙNG HỌA:

 

SUỐI NHỎ

 

Suối nhỏ giăng mình chốn hắt heo

Mở lòng tuôn chảy, nước trong veo

Sỏi vàng, đá trắng cần lưu giữ

Cành mục, bùn nhơ bị cuốn vèo

Vui thú, muôn loài đua nhịp chạy

Trầm trồ, du khách dạo chân theo

Cội nguồn muôn thuở nơi rừng núi

Tự tại, đêm ngày cất tiếng reo.

130717.

Đoàn Đình Sáng.

 

TIẾP HỌA:

 

BÓNG CÂU

 

Ngẫm thân tựa chiếc lá bay vèo

Vừa mới chào đời bỗng đã theo…

Sự nghiệp công danh vừa chập đến

Tiền tài ước vọng đã hò reo

Tình trường duyên kiếp đa đoan nợ

Tóc bạc da mồi héo hắt heo

Đông đến thu về lòng giá lạnh

Dưới cầu dòng nước chảy veo veo !

THIÊN HẬU

 

HỢP HỌA:

 

VẪN THÈM NGON

 

Vó câu cửa sổ thoáng bay vèo

Chưa kịp ngưng thần để ngó theo.

Vừa thuở leo nheo tìm mẹ khóc

Rồi khi lẫng cẫng phất cờ reo.

Đã cần giương kỉnh lần con chữ

Vẫn thích nâng li nhắm thịt heo.

Cái lão thời gian tai quái thật

Ngon nhiều chưa thỏa , tám mươi veo .

Trần Như Tùng 

 

CŨNG HỌA:

 

MƯA

 

Vòm cây xao động, lá bay vèo

Chao đảo xoay tròn, gió cuốn theo

Mây xám kéo về, trời sẫm lại

Cánh diều vụt đứt, trẻ ngưng reo

Mịt mờ cát bụi, đường hoang vắng

Im ỉm cửa nhà, cảnh hút heo

Thoáng chốc, mưa rơi như chuỗi ngọc

Từng hàng rải xuống, hạt trong veo.

Sông Thu

 

ĐỒNG HỌA:

 

KHỔ ĐỜI TUI

 

Tựa cánh tên lao cứ vẻo vèo

Những ngày êm ả vút xa theo

Giờ như cỗi bóng ngồi câm lặng

Chả giống ấu thời chạy hát reo

Rụng cẳng xuyên rừng nghe hút gió

Rơi giò vượt biển ngóng đèo heo

Đời tui thải xả hoài ô nhiễm

Lắng đục toi phèn nước chẳng veo

Lý Đức Quỳnh 

 

CÙNG HỌA:

 

BÓNG THỜI GIAN

 

Bóng câu cửa sổ thoáng qua vèo 

Cơm áo với đời tóc bạc theo 

Đôi phút an nhàn nhìn bướm lượn 

Vài giờ thư dãn ngắm thông reo 

Trông nhiều cánh Nhạn nơi xa tít 

Dõi dãy mây mờ tận hút heo 

Gom nhặt tuổi thơ hồn lãng đãng 

Bên dòng suối mát chảy trong veo 

Minh Thuý  

Tháng 7_2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét