Thứ Ba, 11 tháng 7, 2017

LỆ KHUYA


LỆ KHUYA

 

Đêm thẳm sao buồn thế hở trăng?

Sương khuya cô lạnh sắc phơ vàng

Trần gian đây  tủi  âu nào lạ

Cung quảng bóng sầug đến vậy chăng?        

Mượn chén ta quên phiền  bám víu

Nhìn Hằng mình quặn đớn vây giăng

Ô hay nhân cảnh sao tương cảm

Giọt lệ dưng không rớt bẽ bàng!

CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA:

 

MỜI TRĂNG...

 

Bên hoa bút nở dưới vầng trăng.

Gió lật tờ tiên tắm ánh vàng.

Nguyệt điện Đường vương nay đã vắng !

Nghê thường Hàn quảng có còn chăng..?

Hằng nga hãy xuống...làn mây lướt.

Thi khách thân mời giải lụa giăng.

Trần thế-Bồng lai xưa vẫn kết.

Người thơ đang đợi tiếp câu Bàng...

Trần Lệ Khánh--10-7-2017

 

ĐỒNG HỌA:

 

ĐÊM HẠ TUẦN

 

Bên trời, ủ dột một vầng trăng

Bóng lẻ đơn côi, sắc úa vàng

Nghiêng mặt suy tư, rầu rĩ quá !

Cúi đầu trầm mặc, nhớ nhung chăng ?

Vườn khuya thiếu sáng, quỳnh e ngại...

Bến vắng không thuyền, sương bủa giăng

Cô phụ thẫn thờ ôm gối chiếc

Ngoài hiên xào xạc lá cây bàng.

Sông Thu

 

CÙNG HỌA:

 

ĐÊM ĐÔNG

 

Giận dỗi chi mà vắng mãi, trăng?

Mịt mờ đêm lạnh, chỉ mây giăng

Mùa thì xởi lởi vung tia bạc

Tháng lại bo bo giữ ánh vàng

Có phải vòng quay gây tạo thế?

Hay là thiên vị dựng nên chăng?

Mong sao bóng Nguyệt mau về sớm

Từ biệt cảnh đông bẽ với bàng.

100717.

Đoàn Đình Sáng.

 

TIẾP HỌA:

 

MÙ SƯƠNG ĐÊM

 

Thấm đẫm sương mù lịm khuyết trăng

Bâng khuâng chạnh nhớ buổi thu vàng

Trong veo vẻo trước còn đâu nhỉ

Tối thẳm thăm chừ mãi đó chăng?

Xếp cánh chim ngàn mơ chốn sải

Ôm niềm khách lữ trốn mây giăng

Đêm thờ thẫn lạc bay hồn vía

Gió cuốn tình côi giữa bạc bàng

Lý Đức Quỳnh 

 

HỢP HỌA:

 

DƯỚI TRĂNG KHUYA

 

Ấm cúng cả nhà vui dưới trăng

An nhiên tận hưởng phút giây vàng.

Con mời bánh trái bà vui chứ

Cháu múa cờ sao ông thích chăng.

Tiến tới ngày ngày mây gió tạnh

Vượt lên lúc lúc bão dông giăng

Mùa theo mùa tới chồi xanh nảy

Dẫu trụi qua đông những gốc bàng .

Trần Như Tùng

 

CŨNG HỌA:

 

TRĂNG BUỒN

 

Đầu non lơ lửng một vành trăng

Nơi góc trời mây nhuộm sắc vàng

Trống vắng đường xưa, cô quạnh nhỉ!

Hoang sơ lối cũ, khổ sầu chăng!

Thân già thơ thẩn, buồn tràn ngập

Cảnh vật âm thầm, nhớ bủa giăng

Ánh nguyệt lu mờ, sương giá lạnh

Đêm khuya đối cảnh, bẽ cùng bàng

Thanh Trương    

 

ĐỒNG HỌA:

 

LÁ BÀNG

 

Đêm rằm sáng tỏ bóng tròn trăng

Mái ngói nghiêng nghiêng nửa ánh vàng

Thơ thẩn lặng nhìn làn mây cuốn

Bâng khuâng hồi tưởng sợi tơ giăng

Thời gian vùn vụt trôi đi mãi

Tuổi trẻ xa mờ có nhớ chăng ?

Cầu gió nổi lên cho thật lớn

Để em nhặt lá úa nâu bàng…

Thiên Hậu      

 

CÙNG HỌA:

 

ĐẾM LÁ

 

Đã có một thời hận dưới Trăng

Cũng do hoang phí tuổi son vàng

Đêm ngày thao thức vì yêu đắm

Năm tháng vầy vò đáng thẹn chăng ?

Sao cứ xót xa, sầu tủi bám ?

Để rồi hứng chịu gió sương giăng !

Người đi biền biệt từ lâu lắm

Ta vẫn ngồi đây đếm lá bàng

Thục Nguyên

 

TIẾP HỌA:

 

XA VẮNG...

 

Nghìn khuya thao thức đợi vầng trăng

Tháng lụn, năm phai, úa mộng vàng

Một thuở ngỡ ngàng cung phím vỡ

Bao mùa mờ mịt tuyết sương giăng

Đường xa, gối mỏi...chân đau chứ?

Bóng lẻ,đêm buồn...dạ xót chăng?

Ai nhắn nhở chi lời thấm thía

Để tơ tưởng mãi bóng cây bàng !

Thy Lệ Trang

 

HỢP HỌA:

 

CHỜ TRĂNG 

 

Trông đợi thiên đường dậy ánh Trăng 

Gợi chi nhung nhớ bóng chiều vàng 

Chim bay thoả thích vui thì phải?

Bướm lượn tha hồ thú lắm chăng ? 

Mấy độ tương tư hoa lá trải 

Bao mùa thương nhớ khói sương giăng
Mơ màng nhịp điệu buồn xa vắng 

Cúi nhặt tàn phai chiếc lá bàng
Minh Thuý 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét